Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 279

Cập nhật lúc: 2025-12-07 01:15:54
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tiểu Khê lúc mới phản ứng , đúng là hôm nay cô nhận hai cái lư hương cũ, nhưng lúc đó còn tưởng là đồ nhà dùng cũ .

Không ngờ, đó là lư hương công đức?

Cả ngày hôm nay, cô cứ cảm giác như thần linh phù hộ, may mắn tới mức chẳng phân biệt nổi phương hướng nữa !

Tập trung, thở sâu, hít thở định.

Mười giây , cô bắt đầu xoay vòng may mắn mặt.

Khi chiếc vòng vàng bắt đầu chuyển động, cô cảm thấy một luồng sức mạnh thần bí đang lượn lờ mắt, cơn gió do vòng tạo khiến khí xung quanh trở nên tươi mát dễ chịu.

Cảm giác... kỳ diệu thật đấy!

Cô hít thở sâu khí thần bí đó suốt một phút, đó ấn dừng vòng may mắn.

Khoảnh khắc tiếp theo, một hàng chữ lớn màu xanh đậm hiện lên:

[Chúc mừng ký chủ nhận một máy đóng gói năng!]

Cố Tiểu Khê ngẩn .

Máy đóng gói? Là cái gì ?

Còn đang suy nghĩ, trong tay cô xuất hiện một vật thể màu xanh đậm, hình dạng giống đèn pin, phía hai nút bấm: một trắng một xanh.

Vừa chạm tay nút trắng, trong đầu cô lập tức hiện một khung cảnh.

Trong khung cảnh , một bàn tay bấm nút trắng, chọn một tấm ván gỗ, bấm nút xanh, một luồng ánh sáng xanh chiếu lên một đống táo, ngay đó, tấm ván gỗ tự động biến thành một chiếc hộp gỗ. Kích cỡ hộp chia thành từng ngăn đúng để đựng hết táo .

Tiếp theo, bên hộp gỗ xuất hiện vô kiểu đóng gói khác : kiểu đơn giản, kiểu tinh xảo, tất cả đều khít tuyệt đối. Dù hộp gỗ va đập rơi rớt, táo bên trong vẫn hề hấn gì.

Bởi vì, cô rõ ràng thấy bên trong hộp một luồng sáng trắng tạo thành một lớp màng bảo vệ gian, giúp bảo vệ bộ táo.

Ngay đó, cô còn nhận thêm một nhắc nhở, máy đóng gói vạn năng thể kết hợp đủ loại nguyên liệu để đóng gói và chia nhỏ vật phẩm tùy ý.

Thậm chí, chiếc máy còn thể liên kết với bảng màu vạn vật tùy tâm của cô, tái thiết kế hoặc chỉnh sửa diện mạo bề ngoài của vật phẩm khi đóng gói.

Cách kết hợp nguyên liệu và kiểu dáng đóng gói, chỉ điều bạn tưởng tượng nổi, chứ việc nó .

Đọc tới đây, Cố Tiểu Khê từ kinh ngạc chuyển sang phấn khích.

Thứ quá thực dụng luôn chứ!

Vì vẫn còn một lượt vòng may mắn, cô tranh thủ luôn một thể.

Mười giây , mắt cô xuất hiện một dòng chữ mềm mại như ánh trăng ôm lấy:

[Chúc mừng ký chủ nhận Suối Nguyệt Linh Hồ!]

Vừa xong hàng chữ đó, bên tai Cố Tiểu Khê vang lên tiếng nước chảy róc rách, nhẹ nhàng linh động.

Ngay giây tiếp theo, cô thấy một luồng ánh trăng trong veo rơi xuống gian đồng hành.

Còn kịp vui mừng, trong đầu cô vang lên một tiếng cảnh báo dồn dập:

[Cảnh báo khẩn cấp! Cảnh báo khẩn cấp! Không gian đồng hành thể chịu nổi Suối Nguyệt Linh Hồ, hệ thống sẽ tự động kích hoạt Thuật Lôi Bạo, Thuật Nén Không Gian, tiến hành tranh đoạt lãnh địa!]

Âm thanh dứt, trong đầu Cố Tiểu Khê liền nổ vang một tiếng sấm đinh tai nhức óc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/279.html.]

Chỉ trong chớp mắt, thế giới của cô như hóa thành nơi sấm chớp đùng đoàng, tim cũng như đè ép bởi một cơn đau và áp lực khủng khiếp.

Cùng lúc đó, một còn đau đớn hơn cô, chính là Cố Tân Lệ đang ăn cơm tối.

Tiếng sấm kinh hoàng trong đầu như hóa thành thực thể, nện mạnh lên . Tay run lên, chiếc bát cơm liền rơi xuống đất vỡ tan.

Khi Ân Xuân Sinh đối diện sang, cô đau đớn thụp xuống đất, mặt mày trắng bệch.

"Em ?" Ân Xuân Sinh vội đặt bát xuống, bước tới kiểm tra.

Cố Tân Lệ vô thức túm chặt lấy miếng ngọc cổ đang nóng rực lên, đôi mắt hoe đỏ .

"Em... đau lắm..."

Ân Xuân Sinh khựng một giây, vội vàng bế lấy đàn bà mềm nhũn còn sức lực.

Cũng chính lúc , tay chạm miếng ngọc đang nóng bỏng cổ cô .

Ánh mắt sững , lóe lên một tia nghi ngờ.

Ngọc... nóng lên ?

Khi Ân Xuân Sinh còn đang chằm chằm miếng ngọc, bên , Cố Tiểu Khê đau đến mức co mặt đất.

Cũng đúng lúc , Lục Kiến Sâm chạy tới.

Vừa trông thấy cô nhóc nhà đang đau đớn chồm hổm đất, mồ hôi lạnh túa ngừng, lập tức ôm lấy cô lao thẳng ngoài.

"Anh đưa em gặp bác sĩ."

Cố Tiểu Khê liền kéo lấy tay áo : "Không cần... là do ngọc..."

Chỉ mấy chữ đơn giản thôi khiến Lục Kiến Sâm lập tức im bặt.

Anh dừng chân, bế cô lều trại, đưa tay chạm miếng ngọc đeo cổ cô.

Vừa phát hiện miếng ngọc nóng như nước sôi, lập tức dùng tay bọc lấy nó.

Nga

"Anh giúp em tháo nó ."

Cố Tiểu Khê đáp, nhưng vô thức rúc .

"Anh... mát quá, dễ chịu thật đấy."

Lục Kiến Sâm sững , nhưng phản xạ của tay nhanh hơn đầu óc, siết chặt cô gái nhỏ trong lòng.

Có Lục Kiến Sâm bên cạnh, Cố Tiểu Khê cảm thấy nhiệt độ cơ thể hạ xuống đôi chút. Mặc dù tiếng sấm trong đầu vẫn ầm ầm như cũ, nhưng cô còn quá khó chịu nữa.

Đợi đến khi đầu óc thể nghĩ , cô vòng tay ôm lấy cổ : "Có ở đây, em đau nữa."

Lục Kiến Sâm khẽ vuốt mái tóc dài ướt đẫm mồ hôi của cô, cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô: "Anh sẽ luôn ở bên em!"

Cố Tiểu Khê trả lời, nhưng cũng bắt chước , chủ động hôn lên môi .

Chỉ là một cái chạm khẽ nhẹ nhàng thôi, mà nụ hôn kéo dài mãi dứt.

Mười phút , trong phòng mà Lục Kiến Sâm đang ở vang lên từng tiếng rên rỉ mềm mại.

Cùng lúc đó, Cố Tân Lệ bên đột nhiên ngất xỉu.

Loading...