Táo cho năm quả, quýt cho mười quả, nho thì một chùm.
Sau đó là hai bộ bát đũa mới, hai cái bát súp và hai cái đĩa, bốn cân dầu cải.
Khăn mặt cô lấy hai cái, khăn lót gối hai cái, hai tấm vải, năm cân bông, năm cuộn giấy vệ sinh.
Cô suy nghĩ một lát, lấy thêm năm cuộn mì khô, hai túi muối, mười cây nến, một cái đèn pin, một hộp t.h.u.ố.c bôi nẻ.
Xét thấy trẻ con lớn nhanh, quần áo cũng dày dặn gì, cô còn giúp họ chọn thêm hai cái áo bông, hai cái quần bông và ba đôi giày khác cỡ từ khu đổi đồ cũ lấy mới xung quanh.
Thấy một thùng giấy sắp đầy, cô ngẩng đầu Hổ Tử: "Cầm nổi ?"
Lúc , cách đó một mét, một đàn ông trung niên kéo xe ba gác lên tiếng: " là cùng làng với Hổ Tử, thể giúp mang đồ về."
"Cảm ơn bác Sinh." Hổ T.ử lễ phép cảm ơn.
"Không cần ! Cũng chẳng nặng lắm!"
Cố Tiểu Khê dùng băng keo dán kín thùng giấy, đó lấy từ chân một chiếc chăn bông mới tinh.
"Chỉ thôi." Cô gọi bác Sinh, cùng làng Hổ Tử, lấy đồ.
Còn xếp hàng bác Sinh thì để cho Tề Sương Sương, Lý Khôn và Trụ T.ử lo liệu.
Trên xe của bác Sinh cũng chất đầy đồ, quy điểm là 550 điểm.
Thấy bác cứ chằm chằm chiếc chăn bông của nhà Hổ Tử, Cố Tiểu Khê cũng lấy cho bác một cái.
Bác Sinh vui đến mức miệng toét tới tận mang tai.
Bác nhận một điều, khác tự chọn đồ theo điểm thì chỉ lấy đồ giá, còn cái cô bé châm cứu , trong rổ chân là đồ .
Hơn nữa, bác tính sơ sơ cũng thấy giá trị mấy món đó còn cao hơn điểm quy đổi.
Cảm giác là, cô bé theo cảm tính.
Vì thế, bác lấy hết can đảm một câu: "Phần điểm còn , cháu cứ tùy ý lấy giúp bác ! Gì cũng ."
Cố Tiểu Khê liếc bác, lấy một thùng giấy, bỏ đầy đủ dầu, muối, xì dầu, giấm, đó thêm một chiếc chăn bông mới, một cặp khăn gối đỏ tươi, dán băng keo kín .
"Không chứ? Là vì thấy bác giúp nên cháu mới cho thêm đấy." Cô ngẩng đầu bác.
Bác Sinh vội vàng gật đầu: "Cảm ơn! Cảm ơn nhiều lắm!"
Không đến cái chăn bông khó mà mua , riêng đôi khăn gối đỏ đó ở giá cũng 120 điểm , cộng thêm dầu, muối, xì dầu, giấm nữa, đúng là lời to.
Huống hồ gì, con trai bác sắp lấy vợ , thêm một chiếc chăn bông và khăn gối mới, còn gì tuyệt hơn.
Đợi bác Sinh và Hổ T.ử rời , mấy phía cũng chỉ đích danh Cố Tiểu Khê giúp đổi điểm lấy đồ.
Cố Tiểu Khê cũng thích kiểu , tự do thì cô dễ xử lý, cũng tiện, tiết kiệm thời gian chọn lựa, tốc độ xử lý hàng ngũ nhanh hơn hẳn.
Nga
Dù , mấy họ vẫn bận đến tận bảy giờ rưỡi tối, lúc hàng mới tan hết.
Lúc đó, Lục Kiến Sâm cũng mang cơm tối tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/278.html.]
"Hôm nay đông quá. Mọi xem, ngày mai khi nào còn đông hơn ?" Tề Sương Sương ăn cảm khái.
"Chắc . Hai ngày nay đến nhiều lắm , đến mức ai cũng ngày mai." Cố Tiểu Khê thấy, mai chắc sẽ ít hơn.
Hơn nữa, điểm tích lũy cộng dồn, đều tính tại chỗ, nếu ai còn tiếp tục đổi đồ, khả năng họ sẽ chờ thêm một ngày mới đến nữa.
"Có khi mai ở thị trấn bên cạnh cũng mò đến đấy." Lục Kiến Sâm nhắc nhở.
Đổi đồ cũ lấy mới, với một mà , chẳng khác gì bánh từ trời rơi xuống, cách chẳng trở ngại gì với họ.
"Vậy mai vật tư của chúng đủ ?" Tề Sương Sương lo lắng.
Hôm nay, giá hàng gần như vét sạch .
Chính là mấy món như nồi niêu xoong chảo hôm qua ít đổi, hôm nay vì dầu ăn với bột mì nên cũng nhiều tới đổi.
"Anh sẽ nghĩ cách điều thêm vật tư về. Hôm nay cũng thu mua kha khá lương thực, lát nữa Lý Khôn với Trụ T.ử sẽ mang tới."
Lục Kiến Sâm sang cô gái nhỏ nhà : "Đống đồ cũ thu hôm nay, lát nữa sẽ dọn hết về lều phía . Em tự qua đó xem thử, cái nào còn tận dụng thì giữ , xử lý thì giao cho ."
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Vâng."
Cô thực sự thích cái thái độ tâm ý ủng hộ mà hỏi han gì của Lục Kiến Sâm.
Ăn tối xong, Lục Kiến Sâm lập tức dọn đống đồ cũ lặt vặt.
Còn Cố Tiểu Khê thì đổi mấy cái nông cụ kịp sửa trong ngày, đó đ.á.n.h dấu rõ ràng thuộc thôn nào, đội nào, để mai thể tới lấy luôn.
Xử lý xong xuôi, cô mới tới lều của Lục Kiến Sâm, chia đống đồ lặt vặt trong đó từng nhóm lượt ném kho chứa đồ cũ.
Khi điểm tích lũy tăng lên với tốc độ chóng mặt, thì lượng vật phẩm trong phòng trưng bày hàng mới cũng ngày càng phong phú.
Trong đó, nhiều đồ cổ, thậm chí cả trang sức đá quý, thư họa cũng ít.
cô để ý mấy món trang sức rốt cuộc từ chui .
Có lẽ là bọc bên trong món đồ cũ nào đó!
Chờ đến khi cô cho hết mấy thứ lặt vặt đất kho chứa đồ cũ, thì xảy một chuyện khó tin.
Điểm tích lũy của cô mà đột nhiên tăng vọt tới... 720. 000 điểm!
Cô ngẩn luôn tại chỗ khi thấy con khổng lồ .
C.h.ế.t thật!
Cô thu bảo vật gì ?
Còn đang ngẩn ngơ thì mặt cô đột nhiên xuất hiện một vòng may mắn màu vàng kim.
Đồng thời, trong đầu cô vang lên một giọng nhắc nhở:
[Ký chủ thu 2 lư hương công đức, cấp bậc giao dịch nâng lên Thương nhân trung cấp cấp 5, nhận 2 lượt vòng may mắn. ]