Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 249
Cập nhật lúc: 2025-12-05 11:54:46
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-05 11:54:46
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cố Tiểu Khê bĩu môi: "Chỉ mỗi việc nấu cơm giặt giũ thôi ? Bụng bầu to thế, cúi cũng khó khăn, chẳng may m.á.u như , bắt lặn lội đường xa đưa chị viện nữa. Muốn trưởng thôn, nên mấy việc thực sự giúp ích cho dân ? Chị nên động não chút, đừng chỉ nghĩ đến việc về nhà nấu cơm giặt đồ."
"Thế nên gì?" Tiêu Thúy Hoa mơ hồ Cố Tiểu Khê, vẻ mặt mờ mịt như gà mắc tóc.
Cố Tiểu Khê suy nghĩ một lát, bỗng nảy một ý tưởng ho.
Cô ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc : "Ví dụ nhé, mấy cái công cụ lao động ở đội sản xuất của các chị dạo dùng lắm ? Mấy cái liềm, máy tuốt lúa, máy xay gạo, cối xay gió... cái hỏng, cái cũ kỹ, gỉ sét. Chị thể nghĩ cách cho mang đến chỗ , sẽ giúp sửa chữa, thậm chí còn đổi cái mới cho. Như là lập công lớn ? Có thể giúp chồng chị tranh cử thành công đấy."
Mắt Tiêu Thúy Hoa sáng rực lên, mặt mày rạng rỡ hẳn : "Thật ? Cô thật hả? Cô sửa mấy cái nông cụ thật ? Còn thể giúp bọn đổi đồ mới luôn?"
Bác sĩ Hà cũng sững , ánh mắt chút lo lắng Cố Tiểu Khê.
Cô hiểu rõ Cố Tiểu Khê đang cố giữ sản phụ , cho cô xuất viện. như thế liệu quá hy sinh ?
Cố Tiểu Khê mỉm đáp: "Thật mà. điều kiện tiên quyết là chị ngoan ngoãn ở viện sinh con. Chị trách nhiệm với bản , cũng trách nhiệm với hai đứa bé trong bụng. Nếu chị thương , ít nhất cũng nên nghĩ cho hai đứa nhỏ chứ?"
Lần chỉ khiến Tiêu Thúy Hoa cảm động, mà còn cô mủi lòng.
Cô gật đầu lia lịa: "Nếu những gì cô là thật, nhất định sẽ ở viện ngoan ngoãn, tuyệt đối quỵt tiền t.h.u.ố.c men."
Cố Tiểu Khê gật đầu, trấn an cô : "Là thật đấy. Ngày mai khi nhà chị tới, chị thể với họ. tên là Cố Tiểu Khê, cũng là bác sĩ ở bệnh viện quân y. Sáng mai sẽ một chuyến nữa."
"Hay quá! Hay quá mất! tin cô! Bác sĩ Cố, cô nhất định đến nhé! xuất viện nữa !"
Tiêu Thúy Hoa vui đến mức gì luôn.
Nông cụ ở đội sản xuất của họ nổi tiếng là khó dùng, chỉ riêng mấy con d.a.o cắt lúa thôi cũng chẳng cái nào hồn. Muốn mua mới thì làng tiền, mà cũng mối quan hệ để mua .
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Yên tâm , nhất định sẽ tới. chị cũng tự chăm sóc bản thật , sinh con bình an nhé."
"Được! Được! ." Trên mặt Tiêu Thúy Hoa là nụ hạnh phúc thể che giấu.
Bác sĩ Cố đúng là thật đấy!
Hai sản phụ giường bên cạnh xong cũng đầy vẻ ngưỡng mộ.
lúc bác sĩ chuẩn rời , một sản phụ gần phía trong cũng nhịn lên tiếng: "Bác sĩ Cố, nông cụ trong thôn bọn thể mang tới đây sửa chữa hoặc đổi mới ạ?"
Cố Tiểu Khê đầu , mỉm gật đầu: "Được chứ. chỉ là bác sĩ , mà còn giỏi sửa đồ nữa, còn giỏi hơn cả y thuật . Mấy món cũ dùng đến, các chị cứ mang tới."
"Cảm ơn bác sĩ! Cảm ơn bác sĩ Cố nhiều lắm!" Sản phụ kích động đến mức chịu nổi, lập tức đẩy cô em chồng đang bên cạnh: "Mau! Mau về báo cho ba ! Bác sĩ lừa !"
Hơn nữa, đây còn là bệnh viện quân y cơ mà!
Chuyện chắc chắn là thật trăm phần trăm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/249.html.]
Ra khỏi phòng bệnh, bác sĩ Hà sang Cố Tiểu Khê hỏi: "Thật sự định giúp họ sửa nông cụ đấy ?"
Cố Tiểu Khê nháy mắt một cái: "Thật mà. sửa đồ giỏi lắm đó."
Bác sĩ Hà cũng nhịn bật : "Còn giỏi hơn cả y thuật cơ ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Thật mà!"
Nói đến đây, cô ghé sát tai bác sĩ Hà, thì thầm: "Ngay cả trực thăng còn sửa , nông cụ chỉ là chuyện nhỏ. Không tin thì hỏi Viện trưởng Trần ."
Bác sĩ Hà sững một chút, đó bật khẽ, khẽ chọt trán cô một cái: "Biết . Nếu cần giúp gì thì cứ với , nhưng cũng đừng tốn quá nhiều thời gian cho mấy việc đó. Viện trưởng Trần vẫn em chuyên tâm học y hơn."
"Em . Nếu gì thì cứ gọi em, ban ngày hôm nay em đều ở bệnh viện."
"Ừ."
Sau khi Cố Tiểu Khê rời , bác sĩ Hà đổi hướng thật, tới tìm Viện trưởng Trần hỏi chuyện.
Lúc Viện trưởng Trần mới đến văn phòng, xong lời bác sĩ Hà , ông mất một lúc lâu.
"Con bé đó dối , chịu sửa nông cụ là vì nó bụng thôi. Đợt cứu trợ Tây Lĩnh, con bé lập công lớn lắm, sửa bao nhiêu chiếc trực thăng, cả sân bay quân sự ai cũng khen ngợi, còn thưởng nữa."
Bác sĩ Hà tấm tắc khen ngợi: "Giới trẻ bây giờ thật là giỏi giang. Con bé đúng là đáng để bồi dưỡng."
Viện trưởng Trần cũng đầy tự hào: "Trước đó, ca mổ ruột thừa của nó , tối qua còn tự thành phẫu thuật nối ngón tay đứt. Giờ chỉ cần theo dõi thêm tình trạng hồi phục của bệnh nhân, đó sẽ sắp xếp cho nó học tiếp các mảng khác."
Nghe đến đây, bác sĩ Hà cũng đưa ý kiến: "Con bé khâu vá , giờ ngay cả khâu ngón tay tinh vi như thế mà cũng , thấy thể cho học về da liễu, bước tiếp theo là thực hiện phẫu thuật ghép da."
Viện trưởng Trần suy nghĩ một lúc : "Nếu thì để nó đến bệnh viện ở Thân thành học thêm, viện trưởng Phùng bên đó mới là chuyên gia thật sự trong lĩnh vực ."
"Vậy thì liên hệ ."
Lúc Cố Tiểu Khê nào Viện trưởng Trần chuẩn sắp xếp cho cô lên Thân thành học.
Cô dạo một vòng quanh bệnh viện, đến giúp các y tá bận rộn lấy thuốc, tiêm truyền.
Chính nhờ hành động , mà cả dàn y tá ở bệnh viện quân y đều thở phào nhẹ nhõm, độ thiện cảm dành cho Cố Tiểu Khê cứ thế tăng vùn vụt.
Cố Tiểu Khê bận rộn cả ngày ở bệnh viện, còn Lục Kiến Sâm thì cả ngày ở chỗ ông cụ Tề, học cách phối t.h.u.ố.c và sắc thuốc.
Tất nhiên, chỉ học bài t.h.u.ố.c dành riêng cho cô vợ nhỏ nhà .
Nga
Tới chạng vạng, ông cụ Tề mỉm : "Thằng nhóc mà lính, chắc cũng hợp bác sĩ lắm đó."
Lục Kiến Sâm lắc đầu: "Không ạ, cháu giống Tiểu Khê, đủ kiên nhẫn để học y."
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.