Cố Đại Xuyên thấy cái bếp cũng khá rộng, bèn đề xuất: "Hay là ngăn cái bếp một phần, như sẽ thành hai phòng, đến lúc ông ngoại qua thì cũng chỗ ở."
Dù họ cũng ở lâu, phòng ốc cũng cần quá rộng.
"Làm thế thì chi bằng với chính ủy một tiếng, xin phê chuẩn một miếng đất ở sân hoặc bên hông, xây thêm hai phòng ở đó. Dù với cấp bậc như của Phó đoàn Lục thì cũng đáng lẽ nên chuyển sang nhà lớn hơn ." La Dương cũng góp ý một câu.
Cố Tiểu Khê thì lắc đầu: "Xây thêm hai phòng thì phiền phức quá, mà còn tốn thời gian, tốn sức. Bố em ở đây lâu dài. Với , trời dạo vẻ sắp tuyết nữa , em cũng ngại phiền toái."
Xây nhà đúng là phiền thật, chứ cái bếp thì cần cầu kỳ đến .
"Vậy thì chỉ một cái bếp thôi, một ngày là xong." Lục Kiến Sâm quyết định tối nay sẽ nhờ bên hậu cần mua giúp nguyên vật liệu.
"Hay là xây cái bếp ở phía giếng nước, bao luôn cái giếng trong bếp, đến lúc đó nâng giếng lên một chút, như an dễ lấy nước." Cố Tiểu Khê bắt đầu tính toán cách để xây cái bếp cho tiện nhất.
Mắt Cố Đại Xuyên sáng lên: "Cách đấy!"
"Vậy thì trực tiếp gộp luôn phần sân phía giếng nước bếp, xây một căn bếp hình chữ nhật, như cũng ảnh hưởng nhiều đến sân." Lý Khôn thấy phương án là hợp lý nhất.
Mọi cùng góp ý, nhanh quyết định phương án.
Lại tán gẫu thêm một lúc, Cố Đại Xuyên, La Dương và Lý Khôn liền rời .
Cố Tiểu Khê việc gì , bèn phòng giường đan áo len.
Lục Kiến Sâm thấy cô gái nhỏ đang đan áo, mà còn là kiểu nam, nhịn nhẹ nhàng xoa đầu cô.
"Đan cho ai ?"
Cố Tiểu Khê ngẩng đầu : "Đan cho đó!"
"Anh cần nhiều áo thế. Với em cũng đan cho một cái mà."
Lục Kiến Sâm để cô vất vả.
Cố Tiểu Khê đan : "Mặc dịp Tết chứ ! Tết là mặc áo len mới. Mấy cái khác cho ."
Lục Kiến Sâm khẽ một tiếng, trong lòng ấm áp ngọt ngào.
Từ mười tuổi đến giờ, đây là đầu tiên nghĩ đến chuyện để mặc đồ mới dịp Tết.
Có vợ đúng là tuyệt thật!
Anh cô chăm chú đan thêm một lúc, nhịn : "Hay là, để đan thử nhé?"
Như , cái áo là do hai họ cùng đan, mặc lên chắc chắn sẽ càng ấm hơn!
Cố Tiểu Khê với vẻ ngạc nhiên: "Anh đan ? Vậy, thử xem."
Lục Kiến Sâm cầm lấy que đan, bắt đầu chậm rãi đan hai mũi. Không sai, nên nhanh quen tay.
Hơn nữa, tốc độ còn khá nhanh.
Cố Tiểu Khê lập tức tươi: "Vậy đan tiếp , em đan phần tay áo."
Hai chia việc , tốc độ cực kỳ nhanh, khí trong phòng cũng trở nên vô cùng ấm áp, dễ chịu.
mà, Lục Kiến Sâm định đan xong cái áo len ngay trong tối nay. Anh vẫn chuyện khác với cô gái nhỏ nhà cơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/232-da-chinh-sua.html.]
Vì , khi đan hai tiếng, đặt đồ xuống, ôm cô chăn.
Những nụ hôn dịu dàng, dồn dập nhanh chóng khiến Cố Tiểu Khê chìm đắm. ...
Hôm .
Cố Tiểu Khê dậy cùng lúc với Lục Kiến Sâm.
Hiếm dịp, hai còn ăn sáng cùng .
Sau khi Lục Kiến Sâm đến đơn vị, Cố Tiểu Khê liền khu trưng bày sản phẩm mới lấy vài tấm ván gỗ, chuẩn một cái kệ để đồ đặt trong gian đồng hành.
Vừa mới bắt đầu, mắt cô bỗng hiện một dòng chữ vàng:
[Bậc Thầy Mộc Nghệ (cần tiêu hao 5 điểm công đức). ]
Cố Tiểu Khê thật thấy tay nghề mộc của bây giờ cũng tệ , nhưng với tinh thần cầu , cô vẫn quyết định tiêu hao 5 điểm công đức.
Sau khi lượng kiến thức đồ sộ về kỹ thuật mộc dung hợp đầu, cô lập tức cảm thấy...
Thì còn non quá!
Một bậc thầy thực thụ trong ngành mộc là mang tinh thần của một nghệ nhân, thậm chí thể xây dựng cả một ngôi nhà mà cần dùng đến một cây đinh nào.
Trước đây, cô chỉ dựa kỹ năng sửa chữa siêu cấp của để đồ, thực vẫn chút khác biệt.
Sau khi tốn thời gian xong một giá đỡ siêu to siêu cao trải dài nửa gian đồng hành, cô thu dọn đồ đạc đạp xe ngoài.
Hôm nay cô định ghé qua trạm thu mua phế liệu một chuyến.
Trùng hợp là, khỏi khu nhà ở, cô gặp Lý Quế Phân và Phùng Hà đang chợ về.
"Chị dâu, hai chợ về ?" Cố Tiểu Khê dừng xe đạp , mỉm chào hai .
Lý Quế Phân và Phùng Hà thấy là Cố Tiểu Khê thì lập tức nở nụ .
"Tiểu Khê , em mua đồ ?" Lý Quế Phân hỏi.
Cố Tiểu Khê lắc đầu : "Không ạ! Em tới trạm thu mua phế liệu."
"Ồ ồ, em !" Lý Quế Phân lúc mới phản ứng .
"Tiểu Khê, lúc em về thể giúp chị mang ít báo cũ ?" Phùng Hà bất chợt mở miệng .
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Không vấn đề gì, em mang về cho chị."
"Vậy em , lúc nào về trò chuyện tiếp." Lý Quế Phân vẫy tay với cô.
"Dạ!" Cố Tiểu Khê đáp một tiếng đạp xe rời .
Đến trạm thu mua phế liệu, Cố Tiểu Khê phát hiện nơi đổi .
Nói nhỉ, chính là trống trơn, gần như chẳng còn rác phế phẩm gì cả.
Nga
Trong phút chốc, cô ngơ ngác.
Khi cô tới phòng bảo vệ, ông cụ Tề từ bên trong .