Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 218

Cập nhật lúc: 2025-12-04 18:02:10
Lượt xem: 108

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Kiến Sâm và Cố Tiểu Khê bọn họ đều đang bộ, cô thể một trốn .

Phó Gia Ny khó chịu trong lòng, mệt mỏi cả , thế là sang Trương Bỉnh Nghĩa.

"Anh Trương, chúng bộ tới Thành phố Đại Cát ?"

Trương Bỉnh Nghĩa gật đầu: "Chắc !"

Thực nếu cùng Lục Kiến Sâm bọn họ, thì khi bọn họ sang đây hái t.h.u.ố.c cũng cuốc bộ về thành phố thôi.

Không nhận câu trả lời chắc chắn, Phó Gia Ny nhịn mà chạy một đoạn, bắt kịp bước chân Cố Tiểu Khê.

"Chị Cố, chúng bộ tới tận Thành phố Đại Cát thật ?"

Cố Tiểu Khê thở dài một : "Chị cũng nữa. Nếu may mắn gặp xe thì xe, xui thì đành cuốc bộ thôi."

"Không ai sắp xếp đến đón các chị ?" Phó Gia Ny cảm thấy Lục Kiến Sâm cũng là phó đoàn trưởng , quyền hạn chắc cũng ít?

"Đây Thanh Bắc, chị quen. Em tưởng chị bộ chắc?" Cố Tiểu Khê hỏi , đầy khó hiểu.

Mọi đều đang bộ, chỉ .

Phó Gia Ny ấm ức nhỏ: "Em chỉ hỏi thôi mà."

"Chị cũng chỉ trả lời đúng sự thật thôi." Giọng của Cố Tiểu Khê còn uỷ khuất hơn cô .

Phó Gia Ny bỗng im bặt.

Lúc Phó Gia Ny cùng Chung Quắc bọn họ, Tề Sương Sương bất chợt sang hỏi Tư Nam Vũ bên cạnh: "Lúc tới đây cũng bộ kiểu hả?"

Tư Nam Vũ khẽ nhếch môi : "Không, gọi xe, chở lên núi. Còn hẹn mười ngày tới gần đây đón. bọn núi đủ mười ngày, nên chỉ đành bộ thôi."

Tề Sương Sương chợt hiểu : "Hóa !"

Câu , Chung Quắc và Phó Gia Ny cũng thấy, là nên bực là nên... bực hơn.

lúc , Lục Kiến Sâm dịu dàng với cô vợ nhỏ của : "Ráng thêm chút nữa, phía con đường dẫn một thôn gần đây. Mỗi hai ngày sẽ một chuyến xe ngang thành phố, nếu may mắn, thể đón ."

"Vâng." Cố Tiểu Khê gật đầu.

Nếu gặp xe, cùng lắm thì dựng lều ngủ một đêm nữa.

Thật vận may của họ đến nỗi tệ, dù gặp xe , nhưng gặp một chiếc xe ngựa.

Chú đ.á.n.h xe đang chở vài bao lương thực, chạy khá nhanh, nhưng khi thấy Lục Kiến Sâm bọn họ thì chủ động dừng .

"Các nhờ xe ? Vào trấn thì mỗi một hào. Vào thành phố thì ba hào một ."

"Vào thành phố." Lục Kiến Sâm quyết định ngay, nhanh chóng bế cô vợ nhỏ lên xe .

Những khác cũng lượt trèo lên.

Xe ngựa chỉ chở bảy , thật chật, thêm hành lý của họ, chiếc xe gần như chật kín.

Chú đ.á.n.h xe mà xót con ngựa của lắm.

Cố Tiểu Khê thấy vẻ mặt chú, lập tức : "Hành lý của bọn cháu nhiều, cháu trả thêm chú năm hào."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/218.html.]

Chú đ.á.n.h xe thấy cô gái nhỏ thoải mái như , lập tức tươi rói.

"Được , chú nhất định sẽ đưa các cháu đến tận thành phố an . Chỉ là đường xa, đoạn xóc đấy."

"Không . Mà chú ơi, tối thế còn thành phố ạ?" Cố Tiểu Khê trò chuyện thiện bắt chuyện với chú.

"À, con gái chú ở thành phố, chú đem chút lương thực cho nó."

"Chú đúng là ba tuyệt vời! Ba cháu cũng , cái gì ngon cũng đều nhớ tới cháu đầu tiên..."

Chú đ.á.n.h xe bật ha hả: " , ba thì ai chẳng thương con gái chứ..."

Thế là, Cố Tiểu Khê và chú đ.á.n.h xe chuyện vui vẻ suốt đường.

Nga

Phó Gia Ny đang khó chịu trong , nhịn mà đảo mắt mấy cái liền.

Cô cảm thấy nhầm Cố Tiểu Khê , ngờ cô là kiểu thích nịnh hót khác như .

Tề Sương Sương thấy thế nhịn , liên tục trợn trắng mắt với Phó Gia Ny.

Tư Nam Vũ trông thấy cũng chỉ , hiểu cảm thấy Tề Sương Sương chút đáng yêu.

Còn Lục Kiến Sâm thì suốt dọc đường đều ôm chặt cô vợ nhỏ trong lòng, giữ vững cơ thể cho cô, che gió giúp cô, lặng lẽ cô trò chuyện cùng chú đ.á.n.h xe.

Chú họ lên đỉnh Cát Lĩnh để hái thuốc, liền kể nhiều truyền thuyết và chuyện địa phương ở vùng đó.

Ví dụ như ai đào nhân sâm núi, ai săn heo rừng, còn kể chỗ nào thú dữ c.ắ.n nữa.

Chú còn bảo với họ mùa nào là nhất để lên đỉnh Cát Lĩnh, chỗ nào nhiều d.ư.ợ.c liệu nhất, từ đề tài về đặc sản và thảo d.ư.ợ.c núi mà lan man bao nhiêu chuyện khác.

Cố Tiểu Khê kiên nhẫn lắng suốt cả quãng đường.

Chú chuyện cởi mở, thỉnh thoảng Lục Kiến Sâm và Tư Nam Vũ cũng góp chuyện vài câu, thế nên khí trong xe ngựa vui vẻ, hề buồn tẻ chút nào.

Điều khiến Cố Tiểu Khê bất ngờ nhất là, chú đ.á.n.h xe đúng là dân sành đường, thuộc làu ngóc ngách ở Đại Cát, là "bản đồ sống" chính hiệu.

Biết bọn họ về thành phố sớm, chú còn đường tắt và lựa nhiều lối rẽ ngắn, đến mười một giờ đêm là đưa họ về tới thành phố.

Phải là, lúc họ bằng ô tô từ sáng sớm tới tối mịt mới đến Cát Lĩnh mà.

Lúc xuống xe, Cố Tiểu Khê đưa thẳng cho chú năm tệ.

Chú định trả tiền thừa nhưng cô chỉ xua tay: "Đây là tiền chú xứng đáng nhận. Nếu dịp , nhất định cháu sẽ tiếp tục xe của chú."

Chú ha hả: "Cô bé tính tình sảng khoái ghê. Lần cháu đến thì ghé chơi thôn Bắc Lĩnh bọn chú nhé, chú họ Hoàng, chỉ cần hỏi 'nhà chú Hoàng lối nào' là ai cũng liền. mà tiền cháu đưa thật sự nhiều quá, thôi lấy ba tệ là !"

Vừa , chú kiên quyết trả cho Cố Tiểu Khê hai tệ.

Cô nhận tiền, từ trong túi lấy một chiếc túi vải nhỏ, bỏ đó mười quả trứng gà rừng đưa cho chú.

"Chú đang định đến nhà con gái ? Đây là trứng gà rừng bọn cháu tìm núi, đáng giá gì, tặng chú ăn thử. Sau nếu dịp , cháu nhất định sẽ đến nhà chú thăm hỏi."

Lần chú Hoàng từ chối nữa, chỉ tươi gật đầu nhận lấy.

ngay đó, chú lưng tặng cho Cố Tiểu Khê một túi lớn hạt ngô, vung roi, đ.á.n.h xe rời .

 

Loading...