Cố Tiểu Khê cũng thu hoạch gì lớn, chỉ nhặt thêm mấy cây nấm tùng nhung và hai cây linh chi nhỏ.
"Hay là về thôi?" Cố Tiểu Khê bắt đầu công khai đề nghị ăn tối, cô đói .
Lục Kiến Sâm gật đầu: "Được, về thôi."
Trương Bỉnh Nghĩa khó xử : " Chung Quắc với Phó Gia Ny còn ."
Cùng thì cùng về chứ!
Nga
"Anh gọi họ một tiếng , em mệt !" Cố Tiểu Khê cảm thấy hôm nay tiêu hao gần hết tinh thần .
"Vừa xuống núi gọi cũng !" Lục Kiến Sâm định chờ ở đây.
Anh kéo tay cô nhóc bên cạnh, thấp giọng hỏi: "Đi nổi nữa ? Anh cõng em nhé."
Cố Tiểu Khê gật đầu, lắc đầu: "Em tự từ từ ! Anh cõng em thì mệt lắm!"
"Không mệt!" Lục Kiến Sâm xổm xuống, còn tiện tay cầm luôn đồ trong tay cô.
Cố Tiểu Khê thực sự cảm thấy chân mềm nhũn, thấy Lục Kiến Sâm thật sự định cõng, do dự mấy giây cũng ngoan ngoãn leo lên lưng , vòng tay ôm lấy cổ .
Tư Nam Vũ điều, bước tới cầm lấy đồ trong tay Lục Kiến Sâm, để thể cõng nhẹ nhàng hơn.
Trương Bỉnh Nghĩa thấy họ thật sự định rời , đành gọi .
Hét hơn hai mươi phút, cuối cùng mới tiếng đáp của Chung Quắc.
Mười phút , Chung Quắc hí hửng xách theo một con chồn zibelin đến.
Phó Gia Ny mặt mày cũng rạng rỡ, đến bắt đầu khoe khoang với Trương Bỉnh Nghĩa.
"Anh Trương, Chung Quắc giỏi lắm luôn, xử lý con chồn zibelin một phát là xong, bộ da khỏi , áo chắc chắn cực kỳ xịn..."
Trương Bỉnh Nghĩa gật đầu: "Ừ, thật đấy."
Phó Gia Ny vốn còn định khoe khoang với Cố Tiểu Khê, nhưng sang thì thấy Cố Tiểu Khê đang Lục Kiến Sâm cõng, mắt nhắm nghiền, chẳng rõ là ngủ ngủ.
Không khoe , cô tự dưng thấy nghẹn trong lòng.
Vừa về đến trại, Cố Tiểu Khê liền bảo Lục Kiến Sâm và Tư Nam Vũ mang chỗ củi cô nhặt lúc về, còn bản thì lấy nước, rửa sạch đám nấm tùng nhung mới nhặt .
Tề Sương Sương thì đang một bên gọt khoai sơn, tâm trạng đến mức còn khe khẽ ngân nga vài câu hát.
Cách đó xa, Chung Quắc đang lột da chồn, Trương Bỉnh Nghĩa và Phó Gia Ny thì nhặt củi.
Cố Tiểu Khê tranh thủ lúc rửa sạch hai củ nhân sâm Tề Sương Sương đào , hong sơ cho khô nước cất hộp, đó đưa cho Tề Sương Sương.
Lục Kiến Sâm và Tư Nam Vũ ôm củi về xong, Cố Tiểu Khê liền nhóm lửa, đun nước, lột da thỏ.
Đến khi cô lột xong năm tấm da thỏ thì bên , Chung Quắc vẫn còn chậm rãi lột da chồn.
Phó Gia Ny vô tình liếc thấy đống da thỏ bên cạnh Cố Tiểu Khê, trong lòng trào dâng một trận ghen tị.
Cô đang định mở miệng xin một tấm da thỏ thì đột nhiên ngậm miệng .
Lỡ như cô mở miệng xin, mà Cố Tiểu Khê sang đòi da chồn của cô thì ?
Da chồn mắc hơn da thỏ nhiều đó!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/213.html.]
Trong lúc Phó Gia Ny còn đang ôm cả bụng tâm tư, Cố Tiểu Khê thu dọn đống da thỏ, sang xem Lục Kiến Sâm nấu cơm.
Vì nguyên liệu khá đầy đủ, bữa tối họ một món gà hầm nấm tùng nhung, một món thỏ cay tê, ăn kèm với cơm trắng.
Lúc ăn cơm, Cố Tiểu Khê vui đến mức đôi mắt híp cả vì sung sướng.
Gà hầm nấm tùng nhung đúng là ngon tuyệt vời, thịt gà mềm, thơm ngọt lạ thường.
Mà bên , Phó Gia Ny nấu cơm cháy khét!
Chưa hết, nồi thịt chồn họ nấu cũng bắt đầu bốc một mùi... thật sự khó tả.
Tề Sương Sương liếc sang một cái cúi đầu ăn lấy ăn để.
Dù cũng chỉ là một con gà và một con thỏ, bốn bọn họ ăn là hết.
Cho dù ăn hết thì cũng ăn cho bằng , thì lát nữa Phó Gia Ny chạy sang xin đồ ăn cho coi.
Cố Tiểu Khê ăn uống vẫn như , một bát cơm, một bát canh gà là no căng.
Ngẩng đầu thấy gương mặt đen như than của Trương Bỉnh Nghĩa, cô còn thấy tội nghiệp cho .
lúc , Phó Gia Ny đột ngột lên tiếng: "Chị Cố, tụi em thể xin ít thịt thỏ của mấy ? Bên em cháy thịt mất ."
Cố Tiểu Khê cạn lời, nhưng vài giây suy nghĩ, cô vẫn cầm một con thỏ lột da đưa cho Trương Bỉnh Nghĩa.
"Cái tặng cho , nấu . Bọn chuẩn mấy hôm nữa về ."
Trương Bỉnh Nghĩa sững : "Mọi định về ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Cùng lắm là ở thêm một ngày nữa, hôm sẽ xuống núi. Lục Kiến Sâm nhà là quân nhân, thể ở ngoài lâu ."
Cô là vì thứ cần tìm đủ, chẳng lý do gì ở trong núi thêm nữa.
So với ở trong rừng, cái giường ấm áp ở nhà vẫn là nhất!
"Anh , cảm ơn em nhiều!"
Trương Bỉnh Nghĩa nhận lấy con thỏ, tính lát nữa sẽ bàn với Chung Quắc xem nên về cùng họ ở thêm vài hôm.
Việc Cố Tiểu Khê về, Tề Sương Sương và Tư Nam Vũ cũng ý kiến gì.
Dù nhiệm vụ cũng thành vượt mức, về sớm cũng .
Đợi bên Trương Bỉnh Nghĩa nấu xong món thỏ, Cố Tiểu Khê chui túi ngủ ngủ ngon lành .
Cô tranh thủ nghỉ ngơi, mai còn dậy sớm.
Tề Sương Sương với Tư Nam Vũ nhóm lửa, chuẩn hong khô ba con thỏ còn để dễ mang theo.
Lục Kiến Sâm thì kho luôn con gà rừng còn cũng nghỉ. ...
Sáng sớm.
Cố Tiểu Khê thức dậy khi mới năm giờ.
Thấy Tề Sương Sương xoay vẻ cũng tỉnh, cô nhỏ giọng : "Sương Sương, hôm nay em với Tư Nam Vũ cứ ở trại trông đồ, chị với Lục Kiến Sâm ngoài dạo một vòng, sáng mai bọn sẽ xuống núi."
Tề Sương Sương lập tức dậy, dụi dụi mắt: "Hai thôi ? Hay là tụi em chung?"