Hai mươi phút , Tề Sương Sương bỗng reo lên đầy phấn khích: "Tiểu Khê, em tìm thấy nhân sâm !"
Cố Tiểu Khê lập tức về phía cô .
Thế nhưng, cô còn kịp gần Tề Sương Sương thì chạy nhanh hơn cô một bước.
Là Phó Gia Ny!
"Đây là nhân sâm ? Hóa lá nhân sâm trông như thế ."
Vừa , cô đưa tay định nhổ cây nhân sâm lên.
Tề Sương Sương bực bội hất tay cô : "Nhổ kiểu đó sẽ hỏng rễ nhân sâm đấy! Tự cô tìm , cần cô giúp ."
Phó Gia Ny lúng túng rút tay về, ánh mắt âm u liếc Tề Sương Sương một cái.
Cố Tiểu Khê khẽ nhíu mày, bên cạnh Tề Sương Sương quan sát một lát.
Cây nhân sâm cũng tầm bảy đến tám năm tuổi , nhưng vì đây là cây đầu tiên do Tề Sương Sương tự tìm thấy nên cô khá phấn khích.
"Em cứ từ từ mà đào nhé!"
Cố Tiểu Khê chen góp vui mà tìm ở chỗ khác.
Chỉ là, cho đến khi Tề Sương Sương đào xong cây nhân sâm, những còn vẫn ai tìm thấy thêm cây nào khác.
Trương Bỉnh Nghĩa đành mở rộng phạm vi tìm kiếm.
Hai mươi phút , Cố Tiểu Khê vẫy tay gọi Trương Bỉnh Nghĩa: "Anh đây, bên nhân sâm!"
Trương Bỉnh Nghĩa sững một chút, nhưng vẫn qua.
Ở chỗ Cố Tiểu Khê đang , thấy một cây nhân sâm tuổi đời hai mươi năm.
Anh ngơ ngác cô: "Em định tự đào ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Khu vực trong phạm vi mà ông nội từng đ.á.n.h dấu, tuy nhân sâm là em tìm thấy, nhưng để cảm ơn ông cụ, cây để mang về cho ông nhé. Anh cũng từng , ông cũng cần nhân sâm mà?"
Trương Bỉnh Nghĩa đỏ mặt, gật đầu liên tục: "Cảm ơn em!"
"Không gì !" Cố Tiểu Khê đáp một câu tìm tiếp.
Phó Gia Ny Trương Bỉnh Nghĩa với ánh mắt đầy ghen tỵ.
Anh cần tìm, Cố Tiểu Khê cũng sẵn sàng đưa nhân sâm cho.
Im lặng một lúc, cô bỗng chạy đến bên cạnh Cố Tiểu Khê.
"Chị Cố ơi, chị thể giúp em tìm một cây nhân sâm ?"
Cố Tiểu Khê: "..."
Cô thật sự nên gì nữa .
Trương Bỉnh Nghĩa cũng cảm thấy chút ngượng .
Chung Quắc khẽ ho một tiếng nhưng cũng lên tiếng ngăn cản.
Cố Tiểu Khê chằm chằm Phó Gia Ny đang giả vờ ngây thơ, giọng bình thản: "Nhân sâm khó tìm, giá trị cao. Nếu em tìm thì đương nhiên sẽ là của em ! Tốt nhất là em nên tự tìm thì hơn. Giống như lúc mấy săn heo rừng , chẳng cũng tự hết, tự xử lý tự đem bán lấy tiền ?"
Những lời phía vô cùng thẳng thắn, thậm chí nặng lời, khiến Phó Gia Ny dù giả ngu cũng khó mà tiếp tục nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/212.html.]
Tề Sương Sương lúc nhịn mà lén .
Cô thực sự thích tính cách của Tiểu Khê, trông thì mềm mỏng, nhưng cực kỳ nguyên tắc.
Cố Tiểu Khê tiếp tục mở rộng phạm vi tìm kiếm, một tiếng đồng hồ trôi qua, cô tìm thấy thêm nhân sâm nào, nhưng đào mấy cây nấm tùng nhung.
Phó Gia Ny tìm thấy nhân sâm, thấy Cố Tiểu Khê đào nấm tùng nhung thì cũng bắt chước tìm.
Chỉ là, nửa tiếng, cô vẫn tay trắng.
Cuối cùng, cô nghiến răng, dứt khoát bám theo sát Cố Tiểu Khê, cô , cô đó, luôn duy trì cách trong vòng hai mét.
Cố Tiểu Khê , dần cảm thấy chướng mắt.
Đến cả Lục Kiến Sâm cũng bám sát cô như thế !
Nhịn thêm vài phút, cô dứt khoát tìm nữa, chạy thẳng đến bên cạnh Lục Kiến Sâm.
"Em tìm nấm tùng nhung nè, nếu mà bắt thêm một con gà rừng nữa thì tối nay thể nấu canh gà với nấm ."
Lục Kiến Sâm mỉm gật đầu: "Chỗ doanh trại gà rừng đấy, tối qua với Nam Vũ đặt bẫy bắt hai con gà rừng, năm con thỏ hoang."
Mắt Cố Tiểu Khê sáng rỡ: "Vậy thì tuyệt quá . mà, hình như nào cũng bắt thỏ nhiều hơn gà nhỉ?"
"Thỏ hoang ổ, tìm một con là dễ tìm cả ổ."
Lục Kiến Sâm chủ yếu là nghĩ, cô nhóc thích lông thỏ, thì bắt thêm chút nữa cũng .
Trong lúc hai đang trò chuyện, Phó Gia Ny tay trắng trở về bên cạnh Chung Quắc, sắc mặt chút tủi .
Chung Quắc tâm trạng cũng chẳng khá hơn là bao. Từ đến nay, luôn tự tin khả năng săn b.ắ.n của , thế mà từ tối qua đến giờ tay trắng.
Nghĩ đến tối nay đám Lục Kiến Sâm sẽ nấm tùng nhung hầm gà ăn, cũng chẳng buồn tìm nhân sâm nữa, đầu xa hơn, tìm thú rừng săn .
Dù thì, tìm d.ư.ợ.c thảo vốn chẳng sở trường của !
Anh , Phó Gia Ny rõ tình hình cũng lật đật theo.
Hai rời , Cố Tiểu Khê cũng còn quấn lấy Lục Kiến Sâm nữa, bắt đầu chăm chú tìm kiếm.
Gần năm giờ chiều, cô mới phát hiện thêm một cây nhân sâm hai mươi năm tuổi.
Cô tự tay đào, mà gọi Tề Sương Sương tới.
"Sương Sương, ở đây một cây nhân sâm, em với Tư Nam Vũ qua đào ! Chị tìm tiếp."
"Đến liền!" Tề Sương Sương lập tức chạy tới.
Tư Nam Vũ thực cảm thấy bản chẳng giúp gì nhiều, nhưng Tề Sương Sương nhảy nhót vui vẻ như , vẫn cùng cô đào sâm.
Anh ngốc, rõ Cố Tiểu Khê cố tình tạo cơ hội để và Tề Sương Sương thời gian riêng tư.
Không xa lắm, Trương Bỉnh Nghĩa âm thầm thở dài trong lòng.
Chỗ Cố Tiểu Khê phát hiện nhân sâm, thật qua .
Thế mà phát hiện gì!
Nga
Xem , thực sự thiên phú cũng chẳng vận may trong việc tìm nhân sâm.
Đến khi Tề Sương Sương và Tư Nam Vũ đào xong cây nhân sâm, trời tối hẳn.