Lục Kiến Sâm mở chiếc hộp nhỏ Cố Tiểu Khê đưa một cái, ánh mắt khẽ d.a.o động.
Quả thật là nhân sâm trăm năm!
Tư Nam Vũ lướt qua, cũng ngạc nhiên kém.
Tề Sương Sương lúc mới nhận , lập tức phấn khích nhảy dựng lên.
"Tiểu Khê, chị thật sự đào ..."
Cố Tiểu Khê nhẹ nhàng ho một tiếng: "Nói chắc tin , hôm nay chị gặp một chuyện kỳ lạ."
"Chuyện gì cơ?" Tề Sương Sương tò mò hỏi.
Tư Nam Vũ cũng đầy vẻ hứng thú, rõ ràng đang đợi câu chuyện tiếp theo.
Họ còn sốt ruột c.h.ế.t, tưởng cô gặp chuyện chẳng lành, dã thú xuất hiện quanh đây.
Cô nàng thấy cảnh Lục Kiến Sâm lo lắng đến mức gần như hoảng loạn !
Cố Tiểu Khê sắp xếp lời kể: "Hôm qua chị cứu một con hươu ? Sau đó chắc là nó giới thiệu cho chị gặp một con cáo thương. Chị giúp con cáo đó sinh con, thế là nó tặng cho chị một củ nhân sâm trăm năm với một cây linh chi lớn."
"Hả? Tiểu Khê, chị đang kể chuyện cổ tích ?" Tề Sương Sương tưởng nhầm.
Cố Tiểu Khê vẻ mặt của cô bạn, bật thành tiếng: "Nói ngắn gọn thì đúng là như kể chuyện thật."
Lục Kiến Sâm nhanh chóng hiểu : "Lúc em nhặt củi thấy con cáo, theo nó ?"
Cố Tiểu Khê đầy kinh ngạc: "Sao ?"
Lục Kiến Sâm , xoa đầu cô: "Cáo thì chuyện, em chạy xa như , chắc chắn vì nó mở miệng mời em . Chỉ thể là em phát hiện nó tự theo thôi."
Cố Tiểu Khê gật gù: "Anh đúng đấy, nó chạy phía , em cứ thế mà theo. Sau đó thì phát hiện một con cáo đang hấp hối vì khó sinh. Em thấy tụi nó ý định tấn công nên mới giúp nó sinh con luôn."
Tề Sương Sương ngẩn cô: "Chị thật sự đỡ đẻ cho cáo ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu chắc nịch: "Thật mà! Còn là mổ lấy t.h.a.i nữa. Kỹ năng khâu vết thương của chị giỏi lắm, đến t.h.u.ố.c tê chị còn chẳng dùng. Con cáo đó rên lấy một tiếng. Có khi là vì ơn, nó mới dẫn chị đến chỗ nhân sâm trăm năm đấy."
Tư Nam Vũ đến đây cũng bật : "Em chắc là nó kêu thật, chứ vì nó đang ngất xỉu ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Hình như đúng là . Em mổ xong thì nó tỉnh , sống nhăn."
" con cáo chị đang cần nhân sâm chứ?" Tề Sương Sương tò mò hỏi.
Cô nghi ngờ gì tính chân thật trong lời kể của Cố Tiểu Khê, dù Tiểu Khê đến cả hươu còn cứu , thêm con cáo nữa cũng chẳng gì là lạ.
Hồi nhỏ, cô từng ông nội kể, ông hái t.h.u.ố.c núi cũng từng cứu mấy con thú nhỏ.
Ông còn , động vật trong rừng nhiều con linh tính.
Cố Tiểu Khê nghĩ một lát : "Có khi nào là vì khi giúp nó sinh con, chị cho nó uống một ít dịch nhân sâm ? Chị từng lớn , phụ nữ lúc sinh con cũng ngậm lát sâm mà. Trong ba lô chị một củ sâm loại năm thấp, vốn định để khi nào nấu canh gà nhân sâm, cuối cùng ép lấy nước cho con cáo uống luôn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/210.html.]
Tư Nam Vũ khẽ : "Em cũng chịu chơi thật đấy. Người khác chắc chẳng nỡ thế ."
Cho nên, chuyện cô gặp may cũng lý do cả.
Những đủ lương thiện, trời cao ắt sẽ ban phước.
"Em thấy thể là vì thật. Không thì nó chị cần nhân sâm?" Tề Sương Sương gật gù, cảm thấy giải thích như thế là hợp lý nhất.
"Cũng lý. Vậy con cáo đó thật sự là do con hươu giới thiệu cho em ." Lục Kiến Sâm .
Cố Tiểu Khê cũng gật đầu: "Em cũng nghĩ thế mà! Vậy giờ về doanh trại luôn, là tìm thêm quanh đây chút nữa?"
"Đã đến thì tìm thêm chút nữa ! Biết hôm nay bọn đỏ vận, đào củ nhân sâm thì !" Tề Sương Sương thấy Cố Tiểu Khê an , liền ý định về ngay.
"Được, tụi quanh xem ." Cố Tiểu Khê cũng thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu chú ý tìm kiếm kỹ lưỡng.
Trước đó cô chỉ tập trung đường, căn bản để tâm tìm d.ư.ợ.c liệu.
Bốn một lúc, Lục Kiến Sâm đột nhiên phát hiện mấy cây linh chi mọc một gốc cây mục.
Nga
Tuy lớn bằng loại linh chi mà Cố Tiểu Khê từng đào , nhưng cũng đáng giá.
Lúc Lục Kiến Sâm và Tư Nam Vũ cúi xuống hái linh chi, Trương Bỉnh Nghĩa, Chung Quắc và Phó Gia Ni cũng tới nơi.
Thấy Cố Tiểu Khê bình an vô sự, Trương Bỉnh Nghĩa hỏi han vài câu đầy quan tâm.
Còn Phó Gia Ni thì từ lâu mấy cây linh chi lớn bên cạnh Lục Kiến Sâm hấp dẫn.
"Không ngờ các tìm linh chi ?" Vì quá kích động nên giọng Phó Gia Ni phần chói.
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Tìm gần đây thôi. Mọi cũng thử tìm quanh đây xem !"
Nghe , Phó Gia Ni vội vã tản tìm linh chi.
Cô nhiệt tình, nhưng vận may thì khá lắm.
Ngược là Trương Bỉnh Nghĩa tìm một cây linh chi.
Sau khi đào xong linh chi, cả nhóm cùng chuyển hướng sang khu vực phía Đông tìm kiếm.
Khoảng hai mươi phút , Phó Gia Ni bất ngờ hét lên: "Hươu ! Em thấy một con hươu !"
"Ở ?" Chung Quắc lập tức hỏi.
"Đằng kìa." Phó Gia Ni chỉ tay về phía .
Chỉ là, khi Chung Quắc theo hướng đó, chỉ kịp thấy cái m.ô.n.g của con hươu , nó biến mất trong tán rừng.
"Giá mà cung tên b.ắ.n hạ con hươu đó thì mấy, nó là báu vật." Phó Gia Ni cảm thán một tiếng.