Chờ chắc chắn giọng thể truyền đến chỗ Phó Gia Ni, Lý Khôn mới kể chuyện Phó Gia Ni từng lén lục ba lô của cô.
"Chị dâu, về , chị cẩn thận một chút. Chị thì đơn thuần, bụng, nhưng con bé thì đầy mưu mô..."
Nói , còn kể thêm chuyện vui trong xuống núi giao lợn rừng .
Một con lợn rừng hơn bốn trăm cân, ban đầu rõ ràng là với Trụ T.ử chia một phần ba, thế mà cuối cùng mỗi chỉ chia mười lăm tệ.
Phần thịt lợn hai mươi cân để cho chị dâu, cũng con nhỏ đó lén lút đem bán hết.
Đã , còn đưa tiền cho bọn họ.
Nghe xong, Cố Tiểu Khê ngơ ngác.
Nga
Cô ngờ chỉ là bán ít thịt lợn thôi mà cũng lắm chuyện như thế.
Trương Bỉnh Nghĩa trông vẻ chân thành thật thà, còn Chung Quắc và Phó Gia Ni thì cô lắm, cứ tưởng Trương Bỉnh Nghĩa ở đó thì một nhỏ nhen như Phó Gia Ni chắc chuyện gì quá đáng.
Ai ngờ, việc khác xa tưởng tượng của cô.
Biết Lý Khôn chịu ấm ức, cô nhẹ giọng : "Lát nữa chị món ngon cho em ăn, ăn no hẵng về. Trên đường nhớ cẩn thận nhé!"
"Biết , chị dâu, chị cứ yên tâm, em với Trụ T.ử chắc chắn sẽ đem đồ về an ." Lý Khôn toe toét.
Thực điều bực vì ít tiền, mà là vì thấy nhân phẩm của Phó Gia Ni vấn đề.
Con bé đó cứ thích chằm chằm chị dâu, sợ chị dâu tính kế mà !
Cố Tiểu Khê gật đầu, tiếp tục xử lý đống d.ư.ợ.c liệu mới hái.
Bên , Phó Gia Ni nhóm lửa cháy rừng rực, thịt thỏ trong nồi xèo xèo kêu vang, nhưng cô chẳng biểu hiện gì.
Cố Tiểu Khê nổi, tạm gác công việc trong tay , chia một nửa thịt thỏ , phần còn thì món thỏ cay.
Làm xong, cô lấy một chiếc hũ sành lớn, cho hết thịt thỏ trong đó.
Phó Gia Ni đang định nếm thử thịt thỏ thì sững : "Chị Cố, chị bỏ đó gì ? Món xong ?"
"Ừ. Mấy món để Lý Khôn và Trụ T.ử mang về ăn dọc đường."
Cố Tiểu Khê đáp một câu, nấu một nồi cơm trắng.
Lý Khôn bên cạnh ngậm miệng, đến cả Trụ Tử, tự nhận điềm đạm, luôn cố gắng học theo vẻ mặt lạnh như băng của Phó đoàn Lục, cũng nhe răng toét.
Quả nhiên, vẫn là chị dâu đối xử với bọn họ nhất!
Phó Gia Ni mất một lúc mới phản ứng , vội vàng đuổi theo hỏi Cố Tiểu Khê:
"Chị Cố, Lý Khôn với chuẩn về ?"
Lúc đến họ gì !
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Họ ngoài cũng lâu , về đơn vị nhận nhiệm vụ."
Nói xong câu đó, cô bảo Tề Sương Sương trông lửa, còn thì trong lều loay hoay một lúc, đó xách một cái hộp vuông nhỏ tay cầm, bằng gỗ mỏng.
Chiếc hộp chia bốn tầng, mỗi tầng chỉ đủ để đặt mười quả trứng gà rừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/205.html.]
Cố Tiểu Khê cẩn thận xếp hai mươi quả trứng chuẩn từ hai tầng đầu, cắt một ít cỏ, thành hai chục đệm trứng mềm mại, lót hai tầng còn , cũng chất đầy trứng.
Sau khi xếp xong, cô thử kiểm tra độ chắc chắn mang đến cho Tề Sương Sương xem.
"Thấy nào?"
Tề Sương Sương mở liếc một cái, mắt sáng rỡ cái hộp nhỏ vuông vức: "Đẹp nè, vặn nữa, nặng, thiết kế quá thông minh luôn. Nếu ông em mà ăn trứng gà em cẩn thận chuẩn thế , còn vất vả gửi từ xa về, chắc xúc động luôn quá!"
Cố Tiểu Khê nhịn bật : "Vậy đợi em về hỏi xem ông nhé!"
Hai thì Lục Kiến Sâm mang đến một túi thảo d.ư.ợ.c sơ chế xong.
"Vợ ơi, em coi thế ?"
Cố Tiểu Khê liếc qua một cái gật đầu: "Được . Đống t.h.u.ố.c chắc cũng hai bao tải to, cộng thêm mấy thứ khác, thì Lý Khôn với Trụ T.ử xách ít ."
Trụ T.ử lập tức lên tiếng: "Không , chút đồ nhằm nhò gì , một tay em cũng xách hai bao."
Lý Khôn cũng gật đầu: "Đồ nhiều lắm, bọn em xách ."
Dù nhiều hơn chút nữa cũng vấn đề, cùng lắm thì báo cáo với cấp , nhờ đến đón.
Cố Tiểu Khê thấy bọn họ thì cũng lo nữa, xoay tiếp tục xử lý đám t.h.u.ố.c xong, phơi sơ qua cho khô.
Bên , Tề Sương Sương cũng chuẩn cơm canh cho Lý Khôn và Trụ T.ử xong xuôi, còn nấu thêm hai chục quả trứng gà rừng như lời Tiểu Khê dặn, để họ mang lên tàu ăn dọc đường.
Bận rộn mất hai tiếng đồng hồ, Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm mới tiễn Lý Khôn cùng Trụ T.ử .
Cuối cùng cũng rảnh rỗi, Lục Kiến Sâm bắt đầu xuống bếp nấu cơm.
Món trứng hấp hẳn một nồi to.
Chỗ thịt thỏ còn thì xào luôn cho gọn.
Tề Sương Sương thì âm thầm nấu cơm, trong lòng chỉ mong nhanh nhanh tới giờ ăn.
Tư Nam Vũ biến thành " đốt lửa chuyên dụng", lặng lẽ lời nào.
Cố Tiểu Khê lúc bất ngờ trở thành nhàn nhã nhất.
Thấy Phó Gia Ni trong lều, cô liền tranh thủ đem túi ngủ bẩn, balo, quần áo đang mặc, giày , cả bát đũa từng dùng qua... tất cả đem "đổi cũ lấy mới", âm thầm kiếm hơn ba mươi điểm tích lũy.
lúc cô đang điều phối Không Gian Đồng Hành thì Phó Gia Ni dẫn theo Trương Bỉnh Nghĩa và Chung Quắc về.
Không cô gì với hai , mà khi trở , sắc mặt ba đều lắm.
Nghe thấy bên ngoài tiếng chuyện, Cố Tiểu Khê liền khỏi lều.
Trương Bỉnh Nghĩa thấy cô thì nhịn một lúc, cuối cùng vẫn mở miệng hỏi: "Tiểu Khê, mấy ... đào nhân sâm ?"
Cố Tiểu Khê thấy do dự mãi mới lên tiếng, vẻ mặt rõ ràng hỏi nhưng ngại tiện, thế là cô cũng hiểu đang nghĩ gì.
Cô gật đầu, thật: "Có đào . vẫn tới chỗ ông nội đ.á.n.h dấu, tính đợi về cùng ."
"Thật ?" Trương Bỉnh Nghĩa vẻ mâu thuẫn, rõ là tin tin.
"Thật mà! Mới một ngày thôi, bọn em còn khuân vác đồ đạc, bao xa chứ?" Cố Tiểu Khê hỏi ngược .
Trương Bỉnh Nghĩa thì lúng túng thấy rõ.