Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 172

Cập nhật lúc: 2025-12-03 08:18:32
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà cụ Lục thở dài, nhưng vẫn đưa ông cụ về phòng .

Cố Tiểu Khê một bận rộn trong phòng khách suốt một lúc lâu.

Khi cô dừng , mặt xuất hiện một chiếc xe lăn đơn giản.

Hai bánh lớn phía , hai bánh nhỏ linh hoạt phía . Tay vịn tạo bằng cách sử dụng Thuật Thiêu Đốt, dùng lửa cam để nung chảy một phần kim loại, đó áp dụng Thuật Định Hình để chế tạo.

Đệm và tựa lưng từ vải Oxford tìm trong nhà, còn cả bàn đạp chân.

Hoàn thành xong, cô tự thử lên xe lăn, sử dụng hai phút.

Sau khi chắc chắn vấn đề gì, cô mới thu dọn đống dụng cụ lặt vặt của , quét dọn sạch sẽ sàn nhà.

Khi Lục Liên Thắng trở về, cửa thấy chiếc xe lăn đặt trong góc phòng khách.

Nga

Lúc đầu ông để ý lắm, nhưng đến sáng hôm , tỉnh dậy thấy ông cụ xe lăn xoay tới xoay lui như một đứa trẻ, lúc ông mới nhịn hỏi: "Ba, cái ba mua ở ?"

Ông cụ Lục tít mắt: "Không mua , là Tiểu Khê đấy. Con bé thức trắng một đêm trong phòng khách để cái ."

Nói , ông kể chuyện xảy tối qua cho con trai .

Lục Liên Thắng sững sờ, chiếc xe lăn là Tiểu Khê tận dụng bánh xe đạp để ?

Tay nghề cũng lợi hại quá !

Đang kinh ngạc, ông chợt nhớ đến điều gì đó.

Con bé ngay cả trực thăng còn sửa , một cái xe lăn là gì .

Vài giây , ông liền thấy bình thường trở .

Nhìn chiếc xe lăn, ông với cha : "Ba, con tiện đường qua quân khu, để con mang xe lăn sang cho Kiến Nghiệp luôn, để con bé Tiểu Khê ngủ thêm chút nữa."

Ông cụ Lục gật đầu: "Cũng , con !"

Thế là, sáng sớm hôm đó, Lục Kiến Nghiệp nhận món quà là một chiếc xe lăn.

Biết chiếc xe do chị dâu dùng chiếc xe đạp của để suốt cả đêm, lòng bỗng dưng chút phức tạp.

Sự tuyệt tình của Tất Văn Nguyệt và sự thông minh, chu đáo của chị dâu như hai mặt đối lập, khiến nhận đây bao nhiêu mù quáng!

Bao nhiêu năm qua, rốt cuộc yêu thứ gì chứ!

Lúc , khi Lục Kiến Nghiệp bắt đầu quen với xe lăn, đang lăn qua lăn trong phòng bệnh, thì Ngụy Minh Anh bỗng nhớ một chuyện.

Hôm qua bà khóa phòng của Kiến Sâm và Tiểu Khê, phòng bà và nhà bếp cũng khóa , nhưng bà đưa chìa khóa cho Tiểu Khê!

Lẽ nào đêm qua con bé ngủ ngoài phòng khách?

Nghĩ đến đây, bà vội vàng dặn dò vài câu với Lục Kiến Nghiệp nhanh chóng trở về nhà.

Lục Kiến Nghiệp cũng bất đắc dĩ lắc đầu, đúng là coi Tất Văn Nguyệt như kẻ trộm mà đề phòng !

Nghĩ đến đây, sắc mặt trầm xuống.

cũng đúng thôi, nếu khóa cửa, ai nhà Tất Văn Nguyệt lục lọi phòng trai chứ?

Từ nhỏ đến lớn, Tất Văn Nguyệt vẫn luôn nghĩ rằng đồ của trai nhất, bất kể là thứ gì.

Đang mải suy nghĩ, cửa phòng bệnh bỗng nhiên đẩy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/172.html.]

"Anh Kiến Nghiệp!"

Lục Kiến Nghiệp ngẩn : "Sao em đến nữa?"

Hà Lâm dịu dàng : "Em yên tâm về , hôm nay thấy đỡ hơn ?"

Thấy Lục Kiến Nghiệp thể xe lăn, cô cảm thấy vui.

Dù là xe lăn, nhưng cô vẫn thấy cơ hội.

"Anh Kiến Nghiệp, chắc lâu lắm ngoài nhỉ? Để em đẩy dạo một vòng nhé! Không xa , chỉ quanh bệnh viện thôi."

Lục Kiến Nghiệp do dự vài giây, cuối cùng vẫn từ chối.

Bên , khi chiếc xe lăn đưa đến bệnh viện, Cố Tiểu Khê cũng chẳng còn ý định lập tức qua đó nữa.

giường, ngủ tiếp một giấc.

Ngụy Minh Anh về nhà, Cố Tiểu Khê tự mở khóa cửa phòng nên đ.á.n.h thức cô, nhẹ nhàng xuống lầu.

Ban đầu, Cố Tiểu Khê chỉ định chợp mắt một chút dậy, nhưng chẳng ngờ ngủ say lúc nào .

Mơ mơ màng màng, cô bỗng cảm nhận đang hôn .

Nụ hôn của đàn ông nhẹ, cẩn thận từng chút một. Mãi đến khi tỉnh táo hơn, Cố Tiểu Khê mới ý thức điều gì đang diễn .

Cô mở mắt, thoáng chốc sững sờ khi thấy khuôn mặt tuấn tú ngay mặt chính là Lục Kiến Sâm.

"Nhớ ?"

Lục Kiến Sâm nhẹ nhàng vuốt ve eo cô gái nhỏ, ghé sát tai thì thầm.

Cố Tiểu Khê vô thức khẽ đáp: "Có."

Khóe môi Lục Kiến Sâm cong lên thành một nụ mỉm: "Chờ nhé."

"Hả?" Cố Tiểu Khê kịp hiểu .

Lục Kiến Sâm khẽ hôn lên môi cô, đó dậy rời khỏi phòng.

Cố Tiểu Khê nhắm mắt, đầu óc mơ màng bỗng chốc trở nên tỉnh táo hẳn.

Lục Kiến Sâm về !

Vừa , cô còn tưởng vẫn đang ở Quân khu Thanh Bắc cơ!

dậy, ngáp một cái tung chăn bước xuống giường.

Chải đầu, quần áo xong, định ngoài thì chạm mặt Lục Kiến Sâm đẩy cửa bước .

Trên vẫn còn vương nước, mái tóc còn ướt, qua cũng tắm xong.

"Sao thời gian về thế?" Cố Tiểu Khê dịu giọng hỏi.

Lục Kiến Sâm vòng tay ôm lấy cô, bế thẳng về giường.

"Vương Sinh bắt, thực sự đang ở Thành phố Hồng. Anh áp giải về Kinh Đô nên tiện đường ghé qua."

Nói xong, hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại của cô: "Anh nhớ em lắm!"

Cố Tiểu Khê đỏ mặt: "Vậy hôm nay ngay ?"

 

Loading...