Dạo gần đây, đúng là chút buông thả, tự mặc kệ bản .
Lại sang cô gái tràn đầy sức sống bên cạnh, bỗng chút thất thần.
Lạc quan của cô cũng chỉ là gắng gượng mà thôi ?
Nga
Không vì , đột nhiên cảm thấy chút xót xa, còn cả sự đồng cảm.
Khi nhận ánh mắt Lục Kiến Nghiệp trở nên kỳ lạ, Cố Tiểu Khê nhịn ho nhẹ một tiếng.
"Ông cụ Tề chỉ quá lên thôi, sức khỏe của chị yếu đến mức đó ."
Ông cụ Tề hừ nhẹ một tiếng: "Được , bắt đầu châm cứu hôm nay thôi, hôm nay chỉ , cháu tự tay."
"Dạ!" Cố Tiểu Khê lập tức nghiêm túc.
Nhìn bộ kim châm ông cụ Tề đưa tới, cô bỗng hỏi: "Ông Tề, cháu cũng một bộ kim châm, mua ạ?"
Ông cụ Tề bật : "Mua gì mà mua, bộ tặng cháu luôn, hơn nữa hôm qua còn nhờ đặt riêng cho cháu một bộ, ngày mai sẽ mang đến."
"Ông đối xử với cháu quá!" Cố Tiểu Khê lập tức nở nụ rạng rỡ, ai cũng cô vui vẻ thế nào.
Lục Kiến Nghiệp nụ ấm áp gương mặt cô, xuống đôi chân .
Dù cô chỉ mới học châm cứu, nhưng dường như từng mắc sai lầm nào.
Ngay khoảnh khắc cúi đầu trầm tư, chân mấy cây kim châm cắm .
Ông cụ Tề bên cạnh gật đầu hài lòng: "Không tệ! Vị trí chính xác, sai chút nào."
Cố Tiểu Khê đang vui vẻ thì bỗng ông cụ Tề tiếp: "Xem mai thể về ."
"Hả?" Cố Tiểu Khê tròn mắt.
"Đừng thế chứ, ông Tề, là ông ở thêm hai ngày nữa , châm cứu thêm vài nữa, chân khỏi hẳn luôn thì ! Khi đó, chúng cùng về Thanh Bắc nhé."
Cô tính , nếu châm cứu thêm vài nữa, Lục Kiến Nghiệp hẳn thể xuống giường vận động đơn giản.
Mà cô cũng về Thanh Bắc nữa!
Dù thừa nhận, nhưng cô đúng là chút nhớ Lục Kiến Sâm !
Ông cụ Tề bật : "Ta chỉ ở thêm một ngày nữa thôi. Nhân tiện đường về ghé thăm một bạn, cháu chờ Lục Kiến Sâm đón ."
Thấy ông cụ quyết, Cố Tiểu Khê đành gật đầu: "Vâng, ạ!"
Vừa châm cứu xong, nhà họ Lục và nhà họ Tất đều tới.
Cùng còn nhân viên Cục Dân Chính đặc cách điều đến.
Cố Tiểu Khê chứng kiến cảnh họ ly hôn, bèn cùng ông cụ Tề.
Thấy cô bé lon ton theo , ông cụ Tề thuận miệng hỏi: "Ta về nhà khách, định qua thăm bạn cũ chơi cờ, cháu cùng ?"
Cố Tiểu Khê hì hì: "Cháu , cháu tới trạm phế liệu tìm đồ đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/170.html.]
Ông cụ Tề xua tay: "Đi ! Người trẻ tinh thần, gì thì cứ !"
Sau khi tách , Cố Tiểu Khê tới trạm phế liệu.
Ban đầu cô chỉ định lén thu thập ít sắt vụn, ngờ thấy đang đốt sách trong góc.
Người châm lửa xong thì rời ngay.
Cố Tiểu Khê sững , nhịn mà bước gần.
Khi phát hiện thứ đốt là một đống sách và tạp chí ngoại văn, cô khỏi hít sâu một .
Những cuốn sách ... đến cả tư cách "mồi lửa" cũng ?
Ngón tay cô khẽ động, liền gom đám lá khô xung quanh thành một đống châm lửa đốt, hảo thế cho chỗ sách . Sau đó, cô dập lửa đống sách, ném tất cả kho đồ cũ.
Khi thấy từng cuốn sách mới tinh xuất hiện trong khu trưng bày sản phẩm mới, tâm trạng cô cũng trở nên phức tạp.
Khu trưng bày sản phẩm mới chứa nhiều đồ , nhưng gian của nó cũng vô hạn.
Hiện tại, sách các loại mà cô tích lũy đủ để mở một tiệm sách nhỏ.
Nghĩ đến đây, trong đầu cô chợt nảy một ý tưởng.
Đợi khi kỳ thi đại học khôi phục, lẽ cô thật sự thể mở một hiệu sách cũng nên.
Nghĩ đến điều , cô nán ở trạm phế liệu một lúc, thu thập thật nhiều gỗ đổi lấy ván gỗ.
Đợi khi về, cô thật nhiều giá sách, phân loại từng cuốn sách một cách gọn gàng lên đó.
Vừa tiết kiệm gian, chuẩn cho kế hoạch mở hiệu sách .
Cô ở trạm phế liệu đến tận chiều tối mới bệnh viện.
Lúc , ông cụ Lục, bà cụ Lục và Lục đều mặt trong phòng bệnh. Thấy Cố Tiểu Khê về, cả ba lập tức hướng sự chú ý về phía cô.
"Tiểu Khê, bệnh viện Kiến Nghiệp cần theo dõi thêm nữa. Bọn bàn bạc, tính để nó về nhà tĩnh dưỡng, con thấy thế nào? Nếu thì mời cả ông cụ Tề đến nhà ở hai ngày luôn." Ngụy Minh Ngọc hỏi.
Cố Tiểu Khê chút khó xử.
Hiện tại, Lục Kiến Nghiệp vẫn thể tự vệ sinh !
Nếu như Tất Văn Nguyệt ly hôn với , chăm sóc thì gì.
Mẹ chồng cô chắc chắn sẵn lòng chăm sóc con trai, nhưng nếu bà việc ngoài thì ?
Cô còn đang định khuyên vài câu, Lục Kiến Nghiệp : "Ông cụ Tề bảo mai sẽ ở thêm một ngày, nhưng hôm về Thanh Bắc ."
Cố Tiểu Khê gật đầu: " , thì ngày hẵng xuất viện ! Mai châm cứu thêm một buổi, ngày con tiễn ông cụ Tề, ngày kìa xuất viện."
Ba ngày nữa, chắc là Lục Kiến Nghiệp thể xuống giường .
Ở bệnh viện cũng cái , cô thể tranh thủ ngoài dạo chơi, tiện đường ghé trạm phế liệu hơn.
Ở nhà họ Lục, ngoài báo cáo, kể còn ăn uống đúng giờ đúng giấc.