Mục Ly xem qua dữ liệu của buồng y tế xong vẫn yên tâm, tự tay kiểm tra thêm một lượt tình trạng của em gái Tiểu Khê.
Xác nhận cơ thể cô đúng như liệu hiển thị, Mục Ly mới thở phào, sang khẽ gật đầu .
"Tình trạng của em gái Tiểu Khê , tỉnh , tinh lực tăng lên nhiều, chắc thể đ.á.n.h giá cấp SS ."
Ngọc Thành Song ha ha: "Vậy thì quá ! Làm nàng công chúa ngủ trong rừng suốt ba tháng, cuối cùng cũng chuyện ."
" mà, những chuyện nguy hiểm thế , đừng nữa. Em gái Tiểu Khê, em giữ đấy." Vu Diên cô, mặt đầy xót xa và lo lắng.
Trời mới ba tháng em gái Tiểu Khê hôn mê, bọn họ sống thế nào.
Cố Tiểu Khê thì ngơ ngác: "Ba tháng gì cơ?"
Lục Kiến Sâm khẽ xoa đầu cô trấn an, mới giải thích: "Sau khi kết thúc khảo hạch ở hành tinh D001, em ngất xỉu, ngủ mê suốt ba tháng. ông cụ Thích , là em cứu hành tinh D001."
Cố Tiểu Khê vẫn ngơ ngác.
Lúc đó cô chỉ thấy ánh sáng xanh bao phủ hành tinh D001, đất đai hồi sinh.
Sau đó, cô chỉ cảm giác như bộ sức lực trong hút sạch, đột ngột mất ý thức.
Cô thật sự ngờ, kho chứa đồ cũ của cô nâng cấp, đổi cái giá cứu một hành tinh, chính là ngủ mê suốt ba tháng.
"Con thấy giỏi lắm! D001 vốn là hành tinh rác bỏ hoang, bây giờ biến thành hành tinh trồng trọt ! Thầy giáo bọn con , cứu hành tinh D001 là một vị Chuyên gia Thanh Lọc Rác vĩ đại, biệt danh Thần Khê, còn ghi sách giáo khoa của bọn con nữa." Lục Tinh Thần , ánh mắt đầy tự hào.
Mẹ là vĩ đại nhất đời!
Mẹ cũng là niềm kiêu hãnh của bé, cũng là bé thương yêu nhất, nhất, nhất, nhất, nhất!
Cố Tiểu Khê càng thêm ngơ ngác: "Thần Khê? Chuyện khảo hạch Chuyên gia Thanh Lọc Rác, cả tinh tế đều ?"
" ! Cả tinh hệ Đa Lam , ai là Thần Khê ." Lục Kiều Dương , gương mặt nhỏ cũng đầy vẻ tự hào.
Cô bé chắc chắn sẽ tỉnh ! Dù ngủ li bì suốt thời gian qua, nhưng cô bé vẫn thấy, rõ cơ thể chỉ là do tinh thần lực cạn kiệt tự hồi phục, mỗi ngày một khỏe hơn.
Lúc mới đưa về, còn thể sẽ tỉnh nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1109.html.]
cô bé tin chắc, nhất định sẽ tỉnh !
Bạch Nguyên Vũ thấy em gái Tiểu Khê ngơ ngác như , giải thích: "Lúc bọn đến hành tinh D001 đón em, thấy em hôn mê tỉnh, ai nấy đều sợ hết hồn. về chuyện Thần Khê, đội trưởng công tác bảo mật, bên ngoài chỉ lan truyền mỗi biệt danh Thần Khê, ai phận thật của em."
Cố Tiểu Khê gãi đầu, ngại ngùng: "Vậy mà gọi là Thần Khê, ngại ghê."
Ngọc Thành Song khẽ ho một tiếng: "Cái đó là do Lục Kiến Sâm ôm em rời khỏi hành tinh D001, bọn chặn bởi phi thuyền phỏng vấn tinh tế. Lúc đó thằng nhóc Úc Thanh cứ gọi em là Thần Khê, giọng tôn sùng thôi . Sau đó lên tin tức, ai cũng gọi em là Thần Khê. Anh thấy cái tên cũng , nên ai phỏng vấn , cũng em biệt danh Thần Khê."
"Mọi khác vẫn chứ?" Cố Tiểu Khê qua Quang Não, xác định thời gian hiện tại, bình tĩnh , cuối cùng cũng chấp nhận chuyện ngủ ba tháng.
"Bọn đến nơi thì ông cụ Thích và cháu trai ông đang ở bên cạnh em, họ cả. Còn hai tên Úc Thanh và Cổ Tam Miểu thì đến . Nghe là họ vô tình khởi động một pháp trận cổ, khiến rác bộ hành tinh nổi loạn. họ cũng gì cả." Bạch Nguyên Vũ bổ sung.
Cố Tiểu Khê bừng tỉnh ngộ. Bảo lúc đó rác rưởi cuồn cuộn tấn công dữ dội như , hóa còn nguyên nhân từ phía họ.
Khi Mục Ly tháo thiết giám sát khỏi cô, cô lập tức nhảy xuống giường.
Cũng đúng lúc đó, viện trưởng Tư Lan và Đế Lam Hồ bước tới.
Viện trưởng Tư Lan Cố Tiểu Khê khỏe mạnh nhảy nhót, mỉm Đế Lam Hồ một cái: "Về lúc nhiệm vụ, để con bé tiết chế một chút là . Nhìn nó thế thì chắc chắn vấn đề gì , trạng thái ."
Đế Lam Hồ em gái Tiểu Khê một cái, phát hiện hồn lực của cô mạnh hơn ít, đáy mắt cũng hiện lên ý .
"Em gái Tiểu Khê, thấy ? Sau nhớ tiết chế một chút. Làm nhiệm vụ thì sai khác việc hộ nữa đấy."
Nga
"Vâng, để lo lắng !" Cố Tiểu Khê lập tức gật đầu.
Cô cũng , thật sự khiến lo lắng!
"Về nghỉ ngơi cho vài hôm, cần vội ." Viện trưởng Tư Lan dặn dò vài câu thủ tục xuất viện cho Cố Tiểu Khê.
Được xuất viện, Cố Tiểu Khê vui lắm, ôm hai bảo bối nhỏ nhà hôn một cái, mới sang Lục Kiến Sâm.
Ngọc Thành Song và Ngọc Thành Viêm cực kỳ tinh ý, mỗi bế một đứa.
Lục Kiến Sâm nhẹ nhàng xoa đầu cô vợ nhỏ của , giọng dịu dàng: "Chúng về nhà thôi!"
Vừa dứt lời, liền nắm tay cô, siết chặt buông!
Khóe môi Cố Tiểu Khê khẽ cong lên, bước chân nhẹ tênh, khuôn mặt ngập tràn hạnh phúc bước theo !