Đỗ Hân qua một cái, bĩu môi, sang hướng khác tiếp tục dọn rác.
Cô cũng cần nhanh chóng tạo một khu vực an cho .
Bên , Cố Tiểu Khê tất bật hơn nửa tiếng mới thành mẻ t.h.u.ố.c đầu tiên.
Cô đổ t.h.u.ố.c một bình xịt khử trùng, bắt đầu quanh khu vực đ.á.n.h dấu, phun khử độc lên đống rác.
Sau khi dùng hết một bình, cô còn rắc thêm một ít chất hỗ trợ cháy đặc biệt ở xung quanh, châm lửa.
Lửa trắng bùng lên như làn khói mờ, cuồn cuộn lan rộng về phía đống rác. Sau vài tiếng "phừng phừng", một mảng lớn rác thiêu rụi, trả cho mảnh đất một trống sạch sẽ.
Hiệu quả , rõ ràng nhanh gấp mấy việc dùng tay xúc rác hoặc nhặt từng món.
Đỗ Hân ngẩng đầu liền bắt gặp cảnh tượng .
Lúc đầu cô tưởng hoa mắt, liền dụi mắt thật mạnh.
khi mở to mắt , khu vực phía Cố Tiểu Khê đúng là dọn sạch một mảng lớn thật!
Quay đầu khu vực an bên Cố Tiểu Khê, mà còn mở rộng thêm gần trăm mét vuông nữa !
Ghen tỵ, đố kỵ, bức bối, tức giận, đủ cảm xúc đan xen trong lòng Đỗ Hân. Cuối cùng, cô nghiến mạnh môi, bước về phía Cố Tiểu Khê.
"Này... cô thể cho , cô cách nào để thanh lọc đám rác đó ?"
Lúc Cố Tiểu Khê cũng nhận vùng an của mở rộng thêm khá nhiều, đang định tiếp tục dùng cách đó để sạch.
Nghe thấy giọng Đỗ Hân, cô đầu thoáng qua. Ban đầu cô định để ý đến phụ nữ , nhưng lời đến miệng, cô nảy một ý khác.
" điều chế một ít thuốc, tiên dùng để khử trùng và tiêu độc cho rác, đó mới thiêu hủy bằng cách thanh lọc."
Nghe , Đỗ Hân mừng rỡ trong lòng: "Cái đó... cô thể chia cho ít t.h.u.ố.c ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Được. sẽ pha thuốc, cô phun thuốc, đó dùng ngọn lửa thanh lọc để đốt. Chúng chia việc hợp tác."
"Được!" Lần Đỗ Hân đồng ý ngay lập tức.
Cố Tiểu Khê gật nhẹ chạy thẳng về vùng an của để pha chế thuốc.
Trong vùng an ánh nắng, nhưng quá nóng, trong đó thoải mái hơn nhiều so với bên ngoài.
Dù lòng đầy ghen tỵ, Đỗ Hân cũng còn cách nào khác, chỉ đành ngoài chờ.
Sau khi điều chế xong một mẻ thuốc, Cố Tiểu Khê mang đến cho Đỗ Hân.
Vì cũng vùng an của riêng , Đỗ Hân chậm trễ chút nào, cầm t.h.u.ố.c phun ngay.
Khi cô phun xong bình đầu tiên, Cố Tiểu Khê đưa cho cô bình thứ hai.
Trong lúc Đỗ Hân tiếp tục bận rộn, Cố Tiểu Khê liền châm lửa.
Một luồng lửa trắng bùng lên, tạo thành một vùng đất sạch sẽ mới.
Lần , Cố Tiểu Khê phát hiện vùng an của mở rộng thêm gần sáu mươi mét vuông nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1088.html.]
Còn bên phía Đỗ Hân, chẳng phản ứng gì, vùng an cũng hề xuất hiện.
Cố Tiểu Khê nhắc nhở gì, cứ tiếp tục coi cô là lao động miễn phí mà sai việc.
Sau khi lặp cách hợp tác kiểu năm , Đỗ Hân mệt mỏi phịch xuống cạnh ranh giới vùng an của Cố Tiểu Khê.
"Tại vùng an của vẫn xuất hiện? Có vì lửa là cô châm nên tính là thanh lọc ?"
Cố Tiểu Khê nghĩ một chút an ủi: "Hôm qua việc suốt một ngày một đêm mưa mới xuất hiện vùng an đấy. nghĩ là do lượng công việc của cô vẫn còn ít. Đến tầm giờ ngày mai, chắc là sẽ kết quả thôi."
Nga
Đỗ Hân ngẫm , thấy cũng lý nên tranh cãi với Cố Tiểu Khê nữa.
Sợ Đỗ Hân bỏ cuộc, Cố Tiểu Khê lấy một chai nước khoáng từ trong gian đưa cho cô .
"Nè, cái cho cô. Môi cô nứt nẻ hết . Uống nước tiếp tục nhé!"
Nói xong, Cố Tiểu Khê cũng uống một ly nước tiếp tục điều chế thuốc.
Trong lúc điều chế, cô ngừng tối ưu công thức.
Đỗ Hân uống nước trong tâm trạng bực bội, Cố Tiểu Khê đang chuyên tâm điều chế một lát, đó khoác bình xịt lên lưng tiếp tục phun thuốc.
Hai cứ bận rộn như thế đến tận lúc mặt trời lặn, trời tối mới dừng .
Lúc , vùng an của Cố Tiểu Khê mở rộng đến một nghìn một trăm mét vuông.
Còn vùng của Đỗ Hân thì vẫn dấu hiệu gì cả.
Ngay lúc cô định đình công, tính kiếm chuyện với Cố Tiểu Khê thì Cố Tiểu Khê bỗng chỉ lưng cô .
"Sau lưng cô hình như xuất hiện khu an kìa."
Đỗ Hân sững , đầu đầy mừng rỡ.
khi thấy phía chỉ một vòng sáng đủ chừng một mét vuông thì cô c.h.ế.t lặng luôn.
Cái ... thể là khu an đấy chứ?
Cô thử bước , kết quả, đúng thật là khu an .
Vì ở trong cái gian bé tí , cô cảm nhận một loại cảm giác thuộc về riêng và một luồng kéo dẫn đặc biệt.
Giờ trời tối, nhiệt độ hạ mạnh, cô mặc nhiều, lúc còn thấy lạnh run.
Vậy mà trong cái nhỏ xíu , gió lướt qua bên ngoài cũng chẳng ảnh hưởng gì đến cô .
Cho nên, đây thật sự là khu an !
Trời ơi, cô khổ sở cày bới cả ngày, cuối cùng chỉ đổi đúng một mét vuông khu an ?
Nhìn sang Cố Tiểu Khê, khu an của cô to đến mức đủ để xây cả biệt thự chứ!
Thật quá bất công!
Quá trời bất công luôn!