Cố Tiểu Khê cân nhắc một lúc mới đáp: " về thì sắp xếp thời gian. Bên cô thể chờ về ?"
"Được! Chắc chắn ! gọi mua vé máy bay cho cô ngay, cô máy bay về Kinh Đô chứ?" Tạ Như vội vàng .
Cố Tiểu Khê ngẩn : "Cô định mua vé máy bay cho ? Cô quan hệ ?"
Tạ Như giọng khàn khàn: "Ừ, chỉ là một tấm vé thôi mà, lo . Cô chờ chút nhé! Tí nữa gọi cho cô."
Nói xong, Tạ Như cúp máy luôn.
Thật Cố Tiểu Khê thể xe bay năng lượng về Kinh Đô, nhưng nghĩ nghĩ một chút, cô vẫn quyết định đợi Tạ Như gọi .
Trong lúc chờ, cô đặc biệt xin nghỉ phép.
Bên phía Tạ Như chắc là đang gấp lắm, chỉ hơn bốn mươi phút , cô gọi .
"Tiểu Khê, phiền cô tới sân bay Tây Ninh ngay nhé, mua vé máy bay ."
Cố Tiểu Khê cũng chần chừ, nhắn một tin báo cho Lục Kiến Sâm, lập tức rời khỏi Trường Quân đội Tây Ninh.
Chiều tối.
Sau khi xuống máy bay, chính Tạ Như tới đón cô.
Vừa gặp , Tạ Như ôm lấy cô mà lóc om sòm.
"Tiểu Khê, nãy thôi, ngay khi sân bay, t.h.i t.h.ể của trộm mất ."
Cố Tiểu Khê: "..."
Đột nhiên gì luôn.
"Tiểu Khê, cô xem ai rảnh rỗi trộm xác chứ! Thế chẳng điên ? Không sợ gì hết ? Người đó rốt cuộc gì cơ chứ." Tạ Như giận uất, mãi dừng.
Cố Tiểu Khê cũng bó tay, suy nghĩ một lúc mới : "Chuyện cô mời về để giám định t.ử thi, ai khác ?"
Tạ Như sững một lúc, đó vội vàng gật đầu: "Có, chứ, mấy chị em trong nhà đều . ... nhưng mà các chị thể ăn trộm t.h.i t.h.ể !"
Cố Tiểu Khê bất giác đưa tay xoa trán: "Thôi, đến thì cứ để xem một cái. Giúp cô tìm thử xem ."
"Được." Tạ Như gọi lái xe đến sân bay từ , nên lên xe hối thúc tài xế tăng tốc, phóng về nhà họ Tạ nhanh nhất thể.
Lúc trong nhà họ Tạ đang rối như canh hẹ, thì lo lắng, thì sốt ruột, thì tất bật lục tung trong ngoài tìm kiếm.
Thấy Tạ Như đột nhiên chạy ngoài một lúc về, còn dẫn theo Cố Tiểu Khê, chị cả Tạ Phương lập tức lườm cô một cái rõ to.
"Em hấp tấp lao ngoài, hóa chỉ để đón cô ?"
Tạ Như cũng chẳng buồn đôi co, kéo thẳng Cố Tiểu Khê đại sảnh, chỉ một chỗ giờ chỉ còn trơ trọi cái giá trống trơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1049.html.]
"Tiểu Khê, t.h.i t.h.ể của đó đặt ở chỗ , mà bỗng dưng biến mất. Trong khi bao nhiêu ở đây, một ai thấy t.h.i t.h.ể lấy . Lúc đó tụi như mù cả mắt, chẳng ai thấy nào khả nghi cả."
Thế nhưng, ngay khi Tạ Như dứt lời, Cố Tiểu Khê kinh ngạc chỉ về phía một góc trong phòng khách.
"Trong đó là gì ? Chính là cái thùng to đùng kìa."
Chỗ mà Tạ Như chỉ đúng là dấu vết dời đồ, mà thứ đó giờ đang gọn trong góc .
Tạ Như Cố Tiểu Khê với vẻ mặt mơ màng: "Chỗ đó chẳng là tường ? Làm gì đồ gì ở đó?"
Cố Tiểu Khê cũng khựng , nghi hoặc hỏi: "Cô thấy ?"
Thấy biểu cảm nghiêm túc của Cố Tiểu Khê, lòng Tạ Như chợt run lên, cô lập tức bước về phía góc mà Cố Tiểu Khê chỉ: "Cô ở cơ? Ở cái thùng to?"
Tạ Ninh đang ở cửa cũng ngơ ngác Cố Tiểu Khê: "... cũng chẳng thấy cái thùng nào ở đó cả?"
Là mắt họ vấn đề, là mắt của Cố Tiểu Khê mới vấn đề đây?
Cố Tiểu Khê lặng lẽ quan sát những xung quanh, đó thẳng tiến về phía góc phòng, kéo mạnh cái thùng gỗ lớn từ trong ngoài.
Ngay khoảnh khắc chiếc thùng kéo , một luồng ánh sáng mờ yếu lóe lên.
Lần , tất cả mặt đều trông thấy rõ chiếc thùng to đang ngay bên cạnh Cố Tiểu Khê.
Ai nấy đều kinh ngạc chằm chằm cô.
"Cái ... cái ... nhầm ?" Tạ Như dụi mắt liên tục.
Tạ Ninh thì còn kinh hãi đến mức véo mạnh tay một cái.
Đau thật! Không hoa mắt, Tạ Ninh cũng nhầm!
Cái thùng đúng là đột nhiên hiện !
Nga
Chẳng lẽ Cố Tiểu Khê diễn trò ảo thuật gì đó?
Lúc , Tạ Phương lạnh lùng Cố Tiểu Khê: "Cô dùng trò đ.á.n.h lừa thị giác gì đấy ?"
Cố Tiểu Khê nheo mắt , đó khẽ phẩy tay tán mùi m.á.u tanh đang lẩn khuất trong khí.
" thì thể dùng trò gì chứ? Đây là đồ trong nhà các , mở xem !"
Tạ Như phản ứng nhanh, lập tức đưa tay định mở thùng.
Tạ Phương liền bước lên chặn : "Cẩn thận, nhỡ trong đó thứ gì đáng sợ thì ! Bao nhiêu ở đây ban nãy đều thấy cái thùng . Cố Tiểu Khê đến thì thùng xuất hiện. Cô rắp tâm điều gì, ai mà !"
Tạ Như cau mày: "Chị , chị chuyện cũng lý chút chứ! Tiểu Khê là em mời đến, còn cùng em về đây. Cô mang gì theo , chẳng lẽ em chắc?"
"Chị cũng chỉ vì cho em thôi. Bây giờ đến lời của ngoài còn trọng lượng hơn lời chị ?" Tạ Phương giận dữ quát.
Tạ Như khẽ hít một : "Chị cả, em chị thật sự hồ đồ giả vờ hồ đồ, nhưng chị hiểu rõ, Tiểu Khê đối với em ngoài. Chuyện xảy trong nhà, chị cũng rõ mà."