Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 1046

Cập nhật lúc: 2025-12-12 07:04:03
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ngày mai cùng em." Lục Kiến Sâm đích xem, cùng em một chuyến.

"Ngày mai xin nghỉ ?" Cố Tiểu Khê ngẩng đầu .

"Ngày mai trường quân đội hoạt động, thể tham gia. Ban đầu định đến Hoài thành tìm em, giờ cùng em Thanh Bắc cũng ."

"Ừ, thì cùng ." Cố Tiểu Khê khẽ gật đầu.

"Đói ? Anh gì đó cho em ăn." Lục Kiến Sâm dịu dàng xoa đầu cô.

Dạo xảy quá nhiều chuyện, mà phần lớn thời gian ở bên cạnh cô, khiến vô cùng áy náy.

Đặc biệt là khi trong đầu hiện lên những hình ảnh đó hôm nay, bắt đầu sợ, sợ rằng cô sẽ đột nhiên biến mất!

Anh cảm giác, nhất định giữ chặt cô , tuyệt đối để cô lạc mất!

Anh nhất định nắm c.h.ặ.t t.a.y cô!

Thực Cố Tiểu Khê để vất vả, nhưng thấy ánh mắt kiên quyết mang chút căng thẳng, cô vẫn khẽ gật đầu.

"Vậy ăn mì ! Cả hai cùng ăn một chút."

"Được." Lục Kiến Sâm hôn nhẹ lên trán cô mới bếp.

Nga

Cố Tiểu Khê khẽ , ấm lòng theo phía , như một cái đuôi nhỏ của .

Trong căn bếp, một nấu ăn, một ở bên, khí ấm áp mà dịu dàng. ...

Hôm .

Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm ăn sáng xong liền rời trường quân đội Tây Ninh, đến Thanh Bắc.

Thanh Bắc chỉ một trấn là trấn Thanh Phong, vì họ thẳng đến văn phòng khu phố của trấn, tìm tên Đại Vượng.

Cố Tiểu Khê nghĩ, một trấn thì chắc tên Đại Vượng cũng ít, nhưng thực tế, trưởng khu phố thấy cái tên hiểu ngay.

"Ồ! Hai đang tìm cựu thị trưởng Lý Đại Vượng của trấn chúng ? Ông đang ở nhà, dẫn hai đến."

Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm còn ngơ ngác, cứ thế theo đến nhà cựu thị trưởng Lý Đại Vượng.

Đó là một cụ già bảy mươi tuổi, khi là Cố Tiểu Khê đến tìm, còn mang họ Cố, ông cụ đột nhiên rạng rỡ.

"Đồng chí Cố, món đồ đó giữ giúp cô lâu . Cô chờ chút, lấy cho."

Nói xong, ông cụ dặn nhà rót cho Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm, còn thì phòng lấy đồ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1046.html.]

Chẳng mấy chốc, Lý Đại Vượng cầm một túi hồ sơ cũ kỹ.

Ông cụ đưa túi cho Cố Tiểu Khê, giọng ôn hòa : "Chính là cái , vẫn luôn đợi hậu duệ nhà họ Cố đến lấy."

Cố Tiểu Khê Lục Kiến Sâm một cái, mở túi hồ sơ.

khi thấy thứ bên trong, cô ngẩn .

Bởi vì trong túi là một tờ giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, mà địa chỉ đó là quyền sử dụng đất của Bệnh viện Quân y Thanh Bắc.

Mà cái tên ghi giấy tờ đó là: Cố Tiểu Khê!

"Chuyện ... Sao là tên cháu?"

Lý Đại Vượng : "Cái tên đó là cập nhật ba tháng , sở hữu quyền sử dụng đất ban đầu là Cố Trạch Sinh, ông là ông nội cháu đúng ?"

Cố Tiểu Khê một nữa ngạc nhiên: "Ông ... Đất xây Bệnh viện Quân y Thanh Bắc thuộc về Cố Trạch Sinh ạ? ... nhưng đó là bệnh viện quân y mà!"

Lý Đại Vượng giải thích: "Chỗ xây bệnh viện đó ban đầu là một cánh đồng, đó là do Cố Trạch Sinh hiến quyền sử dụng đất, thời hạn sử dụng là một trăm năm. khi hiến tặng lúc đó thỏa thuận, một trăm năm, mảnh đất sẽ trở tay con cháu nhà họ Cố. Ba tháng nhận thông báo, rằng cần cập nhật tên sở hữu là Cố Tiểu Khê. Còn cụ thể chuyện bên trong thế nào thì cũng rõ."

Cố Tiểu Khê há miệng, nhất thời nên gì.

"Cho cháu hỏi một chút, ông từng gặp Cố Trạch Sinh ?" Lục Kiến Sâm hỏi.

Lý Đại Vượng gật đầu: "Ta từng gặp một . Hôm đó ông chỉ cứu một mạng, mà còn chỉ dẫn cho nhiều. Sau đó mới trở thành thị trưởng trấn Thanh Phong. Còn tập tài liệu là ông nhờ giữ giùm từ đó. Ba tháng , nhận thư ông Cố gửi đến, yêu cầu đổi tên giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, đây là món quà cuối cùng ông dành tặng cho cháu gái ."

Nghe đến đây, trong lòng Cố Tiểu Khê dâng lên cảm xúc phức tạp.

Cố Trạch Sinh với rằng cô là cháu gái của ông ?

Ông còn giao cả giấy chứng nhận quyền sử dụng đất của Bệnh viện Quân y Thanh Bắc cho cô?

Ông giữ giấy tờ ... chẳng lẽ từ lâu cô sẽ liên quan đến bệnh viện ?

Thậm chí ông còn cả chuyện cô trọng sinh...

Ông từng cao nhân chỉ điểm, học chút thuật đoán mệnh, nhưng mà... đây mà gọi là "chút ít" ?

Mang theo tập hồ sơ rời khỏi nhà Lý Đại Vượng, trong lòng Cố Tiểu Khê cảm thấy vô cùng rối bời và nặng nề.

Mặc dù bây giờ thì giống như thêm một bất động sản, nhưng cô thật sự thấy vui vẻ bất ngờ gì.

"Tiểu Khê, em đừng suy nghĩ nhiều, nếu là thứ ông để cho em thì em cứ giữ lấy . Một trăm năm , giờ nó ở trong tay em cũng chỉ là một tờ giấy chứng nhận quyền sử dụng đất dùng thôi, em cần cảm thấy áp lực tâm lý ." Lục Kiến Sâm dịu dàng an ủi.

Cố Tiểu Khê thở dài: "Khi ông những chuyện lưng chúng , hề với bất cứ ai, dù đến tận bây giờ, cũng để chúng tự đoán mò. Em thật sự , ông rốt cuộc gì nữa."

Loading...