Cố Trạch Sinh mang theo chút kính cẩn : "Là vị cao tăng đắc đạo năm xưa, khi gần viên tịch chỉ điểm cho ông. May nhờ lời chỉ dẫn đó, ông mới phát hiện mục đích thật sự của Yến Hồi. Hắn cặp ngọc bội đó, một đứa trẻ thể kết nối linh khí trời đất."
Nói đến đây, ông dừng một chút tiếp: "Yến Hồi tuy c.h.ế.t, nhưng một tử, tên là Yến Nam Sinh. Sau đổi tên thành Trữ Nam Sinh, nhập ngũ, giờ quyền cao chức trọng, là kẻ đối đầu chính trị với ba của Lục Kiến Sâm. Những thứ đào ở nhà cũ nhà họ Lục năm xưa, chính là do Trữ Nam Sinh chôn khi ."
Cố Tiểu Khê tới đây thì sững : "Trữ Nam Sinh? Ông nhằm nhà họ Lục gì?"
Cô hỏi lén mở Quang Não, gửi tin cho Lục Kiến Sâm, hỏi trong quân đội tên Trữ Nam Sinh .
Cố Trạch Sinh dịu dàng vuốt ve bia mộ, dậy.
"Con sống ở đời, phần lớn đều vì danh vì lợi, vì cuộc sống của riêng . Trữ Nam Sinh khác Yến Hồi ở chỗ, Yến Hồi một lòng cầu trường sinh bất lão, một lòng tu luyện, kết nối linh khí trời đất, cải mệnh, đổi vận. Còn Trữ Nam Sinh thì tham quyền lực hơn, nên giỏi nhất là thuật cải mệnh, mượn mệnh."
"Tiểu Khê , nếu ông còn nữa, cháu hãy chôn ông cùng bà nội cháu. Còn nữa, nếu Trữ Nam Sinh c.h.ế.t, thì cố gắng đừng sống ở Kinh Đô."
Cố Tiểu Khê thấy Cố Trạch Sinh vẻ sắp rời , vội tiếp: "Trước đây cứ ném tiền, ném đồ về nhà , chuyện đó cũng là ông ?"
Trước đây cô vẫn nghĩ ném tiền là Yến Hồi, nhưng giờ nghĩ , khi Yến Hồi ném, mà Cố Trạch Sinh cũng ném.
Cố Trạch Sinh : "Không, ông từng ném. Mấy thứ đó là Yến Hồi ném. Hắn chẳng màng mấy thứ phàm tục đó, chỉ để tâm tới trường sinh bất lão."
Cố Tiểu Khê ngẩn : "Thế Yến Hồi ông trộm nhiều báu vật của , thật ?"
"Ừ. Lấy cũng ít. tiền đó là của phi pháp, ông dùng việc khác . Đống báu vật của , nhiều cái là pháp khí đặc biệt, cái nào dùng , ông cũng dùng . Cái nào dùng , thì hoặc là bán , hoặc là đem cho khác. Đợi ông c.h.ế.t , sẽ giao gia sản cho các cháu."
Cố Tiểu Khê vội lắc đầu: " lấy gia sản của ông. chỉ , giờ ông định gì? Ông còn việc gì ? Mấy thứ gửi tới Tây Ninh là ông gửi đúng ? Thế tay của Cố Tân Lệ cũng là ông chặt ?"
Cố Trạch Sinh mỉm : "Cháu thích việc ? Sau khi rời Kinh Đô, ông cũng bắt đầu việc . Ông tu kiếp , để kiếp còn gặp bà nội cháu. Còn về Cố Tân Lệ, nó là đứa tâm địa độc ác, khó mà sửa !"
"Sau ông sẽ gửi cho mấy thứ kinh dị đó nữa chứ?" Cố Tiểu Khê nhịn hỏi.
Cố Trạch Sinh đưa tay lên, bấm đốt ngón tay tính toán : "Không . Thứ cuối cùng đáng sợ và lành là quan tài Hồng Linh của Yến Hồi. Thứ đó ông sẽ cho cho nổ."
"Ờ... cái đó, cần giúp ông cho nổ ?" Cố Tiểu Khê cảm thấy thứ cuối cùng , cô nên tận mắt thấy thì hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1039.html.]
Cố Trạch Sinh thấu ý nghĩ trong đầu cô, bèn khoát tay: "Không cần. Cháu tìm chỗ của quan tài Hồng Linh , chỉ ông mới cho nổ , nổ thì cũng còn gì ảnh hưởng nữa. Trời cũng còn sớm, cháu mau về !"
Nga
"Ông... ông gặp ba với cô ? Ông thương họ ?" Cố Tiểu Khê vẫn kìm mà hỏi câu cô để trong lòng lâu nay.
Cô cảm thấy chuyện , với ba cô và cô của cô, hẳn quan trọng.
Dù , khi bà nội cô mất, Cố Trạch Sinh ở bên bà già nhà họ Tạ, thêm một Tạ Châu nữa.
Không thể tin nổi, một như ông thể si tình với bà nội ruột của đến mức .
Nếu chính cô phát hiện ông hề dối, thì cô nghĩ ông chỉ đang giả vờ sâu sắc thôi.
Cố Trạch Sinh im lặng một lúc mới lên tiếng: "Thật ông ở Hoài thành một thời gian . Ông đến gặp họ, chỉ một . Chỉ là... họ gặp ông mà nhận ông thôi."
Cố Tiểu Khê: "..."
Thế cũng gọi là gặp ?
"Với ... ông và Tạ Châu, kiểu quan hệ như cháu nghĩ . Ông đây. Hãy hiếu thuận với ba cháu, chăm sóc cho cô của cháu nhé."
"Ông để liên lạc cho ?" Cố Tiểu Khê theo ông , bước hỏi.
"Không cần . Từ trường ông rối loạn, nếu cháu tiếp xúc quá nhiều sẽ cho cháu."
Cố Tiểu Khê khựng : "Không cho ?"
Cố Trạch Sinh khẽ : "Ừ. Hậu quả của từ trường rối loạn là dễ đồng hóa thành man di từ thế giới khác. Đến lúc đó cũng khó."
Câu khiến Cố Tiểu Khê càng thêm kinh ngạc: "Ông về tinh..."
Cô còn hết câu, Cố Trạch Sinh giơ tay hiệu im lặng: "Có những chuyện, một khi thì sẽ trở thành nhân quả. Cháu sang hướng Đông , nhớ chăm sóc cho bản !"
Cố Tiểu Khê nghi ngờ đầu sang phía Đông.