"Phải ! Bác loáng thoáng họ là về Vân thành. Còn gì đó về chuyện lá rụng về cội, sống ở Vân thành lẽ vẫn hơn. Bác đoán là bà cụ cảm thấy bệnh tình khá lên nữa, nên về quê một chuyến khi khuất."
Cố Tiểu Khê sững : "Bác còn họ gì khác ạ?"
"Không còn nữa. Bác chỉ con bé tên là Trang Linh hỏi ba nó cần báo cho nhà cháu . Sau đó ba nó bảo chắc kịp, thế là cả nhà cùng luôn."
Nghe đến đây, Cố Tiểu Khê bắt đầu thấy lạ lạ.
Không kịp?
Nếu bệnh tình nguy kịch thật thì bệnh viện, mà vội vã về Vân thành?
Nếu đủ sức về Vân thành, thì chẳng lẽ nổi chút thời gian để báo một tiếng cho nhà cô ?
Không hiểu , cô cảm thấy cách của ông Trang và gia đình gì đó kỳ quặc.
Chẳng lẽ bà cụ Bạch thật sự sắp qua khỏi, đến mức thể đợi đến khi về đến Vân thành?
Đã đến mức cấp bách thế ?
Về đến nhà, Cố Tiểu Khê kể chuyện với ông ngoại Giang, đó lấy mấy đồng tiền đồng trong túi , gieo quẻ thử một chút.
Khi đồng tiền rơi xuống đất, cô ngạc nhiên.
Vị trí hiện tại của bà cụ Bạch mà ở hướng Vân thành?
Theo quẻ hiện , bọn họ rời Hoài thành xa, nhưng về hướng Bắc.
Phía Bắc nhiều thành phố, nhưng rõ ràng đường đến Vân thành.
Vậy nên, bà cụ Bạch và gia đình đang dối hàng xóm?
Họ để gì chứ?
"Tiểu Khê, nếu họ về Vân thành thì thôi. Tối nay cháu ăn cơm ở nhà chứ?" Ông ngoại Giang hỏi.
Cố Tiểu Khê lập tức lắc đầu: "Không , ông ngoại. Cháu còn việc . Hôm nay cháu thuận tiện nhờ trực thăng của bọn họ về đây mà, lát nữa họ còn , cháu tiện thể cùng về Trường Quân đội Tây Ninh luôn. Cháu đợi ba về nữa, cháu đây."
"Giờ luôn ?" Ông ngoại Giang còn định chuẩn gì đó cho cô ăn.
Cố Tiểu Khê : "Ông ngoại, chỉ cần cháu thời gian sẽ về thăm ông. Dạo cháu còn ghé Thanh Bắc một chuyến, bên đó cửa hàng bách hóa bắt đầu xây . Đợi xây xong, ông sang Thanh Bắc chơi nhé! Dù bên đó cháu cũng một căn nhà."
Nói đến đây, cô nhớ chuyện gì, liền tiếp: "À đúng , ông ngoại, chị dâu cháu t.h.a.i . Được hai tháng , cháu gọi về báo ?"
Ánh mắt ông ngoại Giang thoáng hiện lên vẻ vui mừng: "Có t.h.a.i ! Chắc còn sớm nên cháu gọi về . Tin đúng là lành đấy!"
"Vâng, ba cháu về , ông ngoại với họ nhé. Cháu đây ạ!"
"Đi đường cẩn thận nhé!" Ông ngoại Giang dặn dò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1026.html.]
"Cháu . Ông ngoại việc gì thì cứ gọi cho phòng y tế."
Cố Tiểu Khê cũng dặn dò mấy câu mới rời .
Lần , cô tìm gia đình bà cụ Bạch.
Cô xem rốt cuộc bọn họ định !
Không hiểu , cô vẫn cảm thấy hành tung của gia đình bà cụ Bạch khả nghi.
Lần , cô lái chiếc xe năng lượng đời mới nhất, sẵn chức năng tàng hình, nên cô lái thể gieo quẻ bằng tiền đồng.
Tốc độ xe năng lượng nhanh, đầy hai mươi phút, Cố Tiểu Khê xác định vị trí tương đối cụ thể.
Đó là một chuyến tàu hỏa đang chạy, quẻ cho thấy vị trí của bà cụ Bạch di chuyển theo hành trình của đoàn tàu .
Quan sát một lúc, Cố Tiểu Khê phát hiện, điểm đến cuối cùng của chuyến tàu là Kinh Đô.
Nga
Vậy thì, gia đình bà cụ Bạch Kinh Đô gì?
Liệu liên quan đến mấy món đồ kỳ quái và kinh dị mà nhà cô nhận ?
Ngẫm nghĩ chốc lát, cô điểm dừng tiếp theo của tàu, đến thẳng nhà ga mua một vé giường , nửa tiếng lên chuyến tàu đó.
Khi ở ngoài tàu gieo quẻ thì tính bà cụ Bạch cụ thể ở toa nào, nhưng khi cô lên tàu, chỉ cần gieo một quẻ liền xác định ngay.
Cô đang ở toa năm, còn bà cụ Bạch thì ở toa phía .
Như chỉ cần tìm ba toa là đủ.
Vì cô mang hành lý, nên tiện tay lấy từ gian một cái ba lô.
Cô từ toa năm sang toa bốn, đang chuẩn qua thì gặp nhân viên soát vé.
Cô còn đang nghĩ nên lấy cớ gì, thì bất ngờ thấy Trang Linh cầm cốc nước về phía để lấy nước nóng.
Cô lập tức vẫy tay gọi Trang Linh: "Trang Linh, ở đây ?"
Trang Linh thấy gọi , khỏi sững .
Khi rõ đến là Cố Tiểu Khê, Trang Linh sững tại chỗ.
"Tiểu Khê, cũng ở chuyến tàu ? Cậu... việc gì về Kinh Đô ?"
Cố Tiểu Khê lập tức mỉm gật đầu: "Ừ, tớ việc cần về Kinh Đô một chuyến. Còn ở đây? là trùng hợp quá mất!"
Trang Linh bước tới, hạ giọng nhỏ: "Bà nội tớ khỏe lắm, ba tớ bảo đưa bà tới bệnh viện lớn ở Kinh Đô khám thử."
"Ủa? Vậy gọi điện cho tớ?"
Trang Linh khẽ thở dài: "Tớ . bà nội tớ bảo ở Tây Ninh xa quá, nên phiền , sợ gây rắc rối cho . Dù gì bà cũng định đến Kinh Đô thăm một bạn cũ, nên tiện thể luôn."