Cố Tiểu Khê xổm xuống xem xét kỹ một lúc, đó lắc đầu: "Không , m.á.u . Là m.á.u gà."
Chủ nhiệm Khang hít sâu một , liếc các lãnh đạo nhà trường đang bên cạnh.
Sau khi hiệu, ông tiếp tục mở gói thứ hai.
Lần , trong gói là một cái hộp, một chiếc hộp gỗ lim đỏ.
Tim đều chùng xuống.
Bởi đó bác sĩ Cố từng nhận một hộp xương !
Chiếc hộp gỗ lim khóa, nên mở nhanh.
khi thấy thứ bên trong, ai nấy đều đưa mắt , chẳng ai nổi lời nào.
Bởi vì bên trong là tro, tro đen xám, chẳng rõ là tro gì.
Cố Tiểu Khê khi xem qua thì sắc mặt lập tức sầm xuống.
"Đây là tro cốt của !"
Chỉ một câu đó thôi khiến xung quanh lặng ngắt như tờ.
Vài lãnh đạo trường cảm thấy da đầu tê dại, như thể khí xung quanh cũng lạnh mấy độ.
"Người gửi mấy cái gói rốt cuộc gì ?" Chủ nhiệm Khang cũng cạn lời, đến mức tay chuẩn mở gói cũng run.
Lục Kiến Nghiệp, mang mấy cái gói đến, lúc im lặng , sắc mặt trắng bệch.
Nếu trong mấy cái gói là những thứ như , đ.á.n.h c.h.ế.t cũng đem đến cho chị dâu.
vì tên nhận ghi là chị dâu, cũng tiện mở xem.
Bây giờ chuyện do , thật sự là...
"Tiếp tục mở! xem xem cái thằng khốn chuyện còn định gửi cái quái gì tới nữa." Hiệu trưởng Hầu từ viện quân y chạy đến, sắc mặt tức tối đen .
Chủ nhiệm Khang hít sâu một , tiếp tục mở gói thứ ba.
Nga
Lần , bên trong là một huy chương quân công dính máu.
Thấy huy chương đó, đều sững .
Hiệu trưởng Hầu một lúc sững sờ liền ngạc nhiên cầm huy chương lên: "Đây là huy chương quân công hạng nhất của bộ đội! Bác sĩ Cố, trong nhà cô từng là quân nhân ?"
Cố Tiểu Khê sững một lúc, lập tức sang Lục Kiến Sâm.
Lục Kiến Sâm trầm ngâm một hồi mới lên tiếng: "Đây là huy chương của ông nội ba . Đồ trong nhà , đều từng thấy qua ."
Chủ nhiệm Khang cũng cảm thấy kỳ lạ, càng thêm mở nốt mấy cái gói còn .
Lần ông còn cẩn thận nữa, chỉ vài động tác liền mở xong gói tiếp theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1023.html.]
khi thấy thứ bên trong, ông suýt nữa ném luôn ngoài.
Vì đó là một đoạn bàn tay , m.á.u me đầm đìa, thậm chí còn tươi mới.
Người gần quan sát lúc cũng đều rợn cả tóc gáy, mặt mày kinh hãi.
"Sao... thế chứ?"
"Chẳng lẽ gửi mấy thứ g.i.ế.c ."
Lúc , một lãnh đạo nhà trường xổm xuống quan sát đoạn tay , : "Đây là tay của một phụ nữ, chắc còn khá trẻ. Việc báo cho bên công an ngay. Có khả năng hại."
Nói đến đây, lãnh đạo sang Cố Tiểu Khê: "Bác sĩ Cố, cô thử nghĩ kỹ xem, trong những cô quen, ai là phụ nữ trẻ thương, hoặc mất tích ?"
Cố Tiểu Khê trầm ngâm một lúc, bất chợt Lục Kiến Sâm: "Trước đây Cố Tân Lệ cũng giống như Tất Văn Nguyệt, đều trốn khỏi chỗ cải tạo. Có khi nào là cô ..."
Cô xuống đoạn tay chặt đất, càng càng thấy giống tay của Cố Tân Lệ.
"Đợi tháo xong mấy cái bưu kiện , lát nữa gọi điện hỏi thử." Lục Kiến Sâm trầm giọng .
Mấy vị lãnh đạo trường thấy Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm đối tượng nghi ngờ thì cũng tiếp tục mở mấy bưu kiện còn .
đó, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Vì những thứ tiếp theo lượt lộ nào là mặt nạ quỷ quái, một trái tim heo, xác một con mèo đen trông ghê rợn, một xấp giấy tiền vàng mà giờ còn chẳng cho đốt, hai con búp bê giấy.
Những thứ khác gì, nhưng hai con búp bê giấy là thứ Cố Tiểu Khê tức nhất.
Vì hai con búp bê đó ghi rõ ngày tháng năm sinh của con gái và con trai cô.
Cô thật sự hiểu nổi, rốt cuộc chuyện gì thất đức đến mà kẻ cái trò .
May mà bây giờ tâm lý cô đủ vững, chỉ tức chứ sợ.
Bởi vì những thứ dơ bẩn đến mấy, cô chỉ cần quăng hết kho chứa đồ cũ, là tất cả sẽ biến mất.
Mấy kiện hàng mở xong, mấy vị lãnh đạo trường cũng cảm thấy chuyện kỳ quặc nghiêm trọng.
"Mấy thứ giờ xử lý ?" Chủ nhiệm Khang nhất thời cũng lúng túng.
Cố Tiểu Khê suy nghĩ : "Cho xin hai con búp bê, sẽ tự xử lý. mê tín, nhưng thấy đó ghi ngày sinh của con , thật sự yên tâm nổi."
Mấy lãnh đạo bàn bạc một chút gật đầu: "Mấy thứ , trừ tro cốt, huân chương quân công, xương và đoạn tay thì mấy thứ khác cô cứ mang về xử lý ! Mấy thứ bọn giao lên để giám định."
"Được." Cố Tiểu Khê gật đầu.
Chờ mấy lãnh đạo cùng mang đồ rời , Cố Tiểu Khê cũng gom hết đống lộn xộn .
Về đến nhà, cô ném thẳng chúng kho chứa đồ cũ.
Lần , tất cả đều thanh lọc sạch, trong phòng trưng bày sản phẩm mới cũng chẳng để thứ gì.
Đủ thấy, mấy thứ đều chỉ là rác rưởi!
Vì tâm trạng ảnh hưởng ít nhiều, cô rửa tay mấy mới bưng đĩa hoa quả ăn.