" g.i.ế.c cô, Cố Tiểu Khê! cô c.h.ế.t!" Tất Văn Nguyệt bỗng chốc nổi điên, liên tục bật lửa lia lịa.
Cô phát rồ, cùng Cố Tiểu Khê đồng quy vu tận.
Có bên sợ đến bật .
"Đừng mà, c.h.ế.t."
"Cố Tiểu Khê, cô chọc điên con điên gì? Thật sự chúng chôn cùng cô ."
Cố Tiểu Khê thèm để ý tới những xung quanh, cô bước về phía Tất Văn Nguyệt: "Bật lửa của cô xài ? Có cần giúp một tay ?"
Ánh mắt Tất Văn Nguyệt chợt trở nên hung ác, trừng trừng cô: "Cô nghĩ chỉ một cái bật lửa thôi ?"
Vừa , cô lập tức ném cái bật lửa tay , móc từ túi một cái khác.
Cố Tiểu Khê liếc mắt cái bật lửa bằng dầu trong tay cô , mắt nheo : "Người đưa bật lửa cho cô là ai ? Cái thứ mua ở cửa hàng phân phối. Người lưng cô quả là tính toán kỹ lưỡng quá ha! Đưa bật lửa, đưa cả t.h.u.ố.c nổ, tính toán chuẩn thật đấy!"
Nga
Tất Văn Nguyệt chợt nhớ gì đó, hét lên: "Gọi Lục Kiến Sâm tới đây! Không thì sẽ cho cô nổ banh xác!"
Cả đời nếu Lục Kiến Sâm, cô sẽ kéo c.h.ế.t cùng. Xuống âm phủ, cô mới thể "tái sinh" với nữa!
"Cô nghĩ quá ha, cô kêu là tới ?" Cố Tiểu Khê xong, bất ngờ rút từ túi một sợi dây, nhẹ nhàng vung lên.
Chớp mắt, tay Tất Văn Nguyệt trói chặt.
Khi Tất Văn Nguyệt còn đang kinh ngạc thì Lục Kiến Sâm từ lúc nào từ cầu thang tầng hai bước xuống.
Không chỉ , còn lôi theo một gã đàn ông cũng trói chặt, dính đầy t.h.u.ố.c nổ.
Tất Văn Nguyệt nhận , chính là kẻ đưa t.h.u.ố.c nổ cho cô .
...
Lục Kiến Sâm phát hiện , còn bắt ?
Cô còn kịp hiểu rõ chuyện gì đang xảy , thì Cố Tiểu Khê nhanh như chớp trói gô cô , kéo khỏi bệnh viện.
Người xung quanh ai nấy đều c.h.ế.t sững.
Chẳng ai hiểu nổi chuyện gì diễn .
phản ứng nhanh thì lập tức chạy khỏi bệnh viện.
Một hiếu kỳ thấy còn nguy hiểm nữa thì nép sang một bên tiếp tục hóng hớt.
Lúc đó, mắt tinh phát hiện Lục Kiến Sâm từ chỗ cầu thang bệnh viện ôm một túi t.h.u.ố.c nổ khác.
Lần , ít dọa cho chạy bán sống bán c.h.ế.t.
Cố Tiểu Khê khi kéo Tất Văn Nguyệt khỏi bệnh viện, giao cho đội trưởng Lý thì cũng mặc kệ.
Tất Văn Nguyệt còn dám đặt b.o.m bệnh viện, chắc cũng đến lúc kết án tù chung hoặc t.ử hình chứ?
Mà nếu còn c.h.ế.t thì đúng là trời mắt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1008.html.]
Đội trưởng Lý cũng thở phào nhẹ nhõm.
Thực cũng ngờ, bác sĩ Cố và bọn họ chỉ mới đầy mấy phút mà giải quyết xong chuyện.
Anh còn tưởng hôm nay to chuyện , chắc chắn sẽ lên báo lớn, thành vụ việc nghiêm trọng gây chấn động.
Không khéo, còn c.h.ế.t thương.
là, giỏi vẫn là giỏi.
Tất Văn Nguyệt , rõ ràng là ghen tỵ với bác sĩ Cố ưu tú nên mới mấy chuyện điên rồ như thế!
Đang nghĩ đến đây, liền thấy Tất Văn Nguyệt tay vẫn còn bật lửa, cứ bật lia lịa: "Sao cháy? Sao cháy? Không thể nào!"
Đội trưởng Lý hoảng hốt, hét toáng lên: "Đừng châm lửa! Mọi cẩn thận..."
Có lẽ vì tiếng hét của đội trưởng Lý quá lớn, quá hoảng sợ, khiến Tất Văn Nguyệt cũng giật .
Tay cô run lên, cẩn thận cháy dây dẫn t.h.u.ố.c nổ.
"Không..."
Tiếng hét thê lương của Tất Văn Nguyệt cũng ngăn tiếng nổ "ầm" vang lên.
Mọi cứ nghĩ mấy gần sẽ nổ tung.
thực tế như .
Bởi vì, nổ đến mức mặt mũi đen sì, cháy khét, chỉ mỗi Tất Văn Nguyệt.
Ngay cả mấy cảnh sát gần cô cũng gì.
Xung quanh im lặng đến quái lạ một lúc, những hồn tiên liền lao tới chỗ Tất Văn Nguyệt.
Cố Tiểu Khê khi hết sững sờ cũng thở phào một .
May mà, may mà cô Thuật Bạo Phá Hoàn Mỹ, lúc còn ở sảnh bệnh viện lén điều chỉnh tầm nổ hiệu quả và lượng t.h.u.ố.c nổ Tất Văn Nguyệt.
Đây cũng là đầu tiên cô thao tác kiểu , lúc kéo Tất Văn Nguyệt ngoài vẫn còn lo.
"C.h.ế.t ?" Đội trưởng Lý lấy tinh thần, bước lên hỏi.
"Chưa... c.h.ế.t, còn thở!"
"Gọi... gọi xe cấp cứu!" Đội trưởng Lý hô nửa câu ngậm miệng .
"Gọi xe cứu thương gì phí tài nguyên y tế. Nhìn bộ dạng , chắc cũng sắp xong ."
, phát hiện Tất Văn Nguyệt giờ tuy c.h.ế.t nhưng cách cái c.h.ế.t cũng chẳng xa.
Đã nổ thành thế , sống chỉ thêm đau đớn.
Dạng như thế, c.h.ế.t sớm siêu sinh sớm còn hơn.
Đương nhiên, lời thể , chỉ sang dặn của : "Con mụ trói chặt thế, cái bật lửa tay cũng tịch thu , moi cái khác. Để phòng ngừa, lục soát cả bệnh viện thêm ba vòng nữa."
Dù thì, cứu cô cũng kéo dài chút thời gian, cho cô đau đớn thêm một chút, mới xứng với nỗi hoảng sợ của những vô tội hôm nay, mới xứng với những ngày tăng ca vất vả của .