Yến Hồi thấy bức tranh sống động như thật , lập tức hoảng hốt lùi , bệt xuống đất.
"Sao như ... Sao thể chứ... Cô... Cô thật sự là Hứa Dục Thu... Cô thực sự là Hứa Dục Thu ?"
như cô , Hứa Dục Thu c.h.ế.t nhiều năm , thế giới ngoài Cố Trạch Sinh thì ai thể nhớ dáng vẻ lúc bà còn sống.
Hơn nữa, quần áo mà Hứa Dục Thu mặc trong bức tranh chính là bộ đồ bà mặc ngày c.h.ế.t, ai từng thấy.
Thậm chí ngay cả Bạch Mộc Du cũng thể nào .
Vì Hứa Dục Thu c.h.ế.t trong một trận hỏa hoạn, xác thiêu thành tro bụi, huống chi là một bộ quần áo.
Lần thì Yến Hồi thật sự hoảng loạn, hoảng sợ, đầu óc trống rỗng!
Hứa Dục Thu thực sự sống ?
Cố Tiểu Khê vẻ mặt ông , bỗng thêm một câu: " thề , sẽ tha cho . c.h.ế.t t.h.ả.m như , bất kể là , Cố Trạch Sinh, con đàn bà trơ trẽn đó, đều tha cho ai hết."
Dứt lời, cô bất ngờ nâng tay lên, siết chặt sợi dây lão già, khiến ông cảm thấy khó thở.
Yến Hồi một khoảnh khắc như quên cả việc giãy giụa.
Tuy nhiên, Cố Tiểu Khê cũng thực sự g.i.ế.c ông , mà bất ngờ giơ tay lên, một hòn đá phía bay đến, lặng lẽ nện đầu ông , khiến ông ngất xỉu.
Sau đó, Cố Tiểu Khê lấy một sợi dây thừng to từ trong Hệ thống Không Gian Đồng Hành, tháo sợi dây gai nhỏ , dùng dây to trói ông nữa, kéo xuống núi.
Dù ông cũng là từng tu luyện, kéo cũng c.h.ế.t .
Để tiết kiệm thời gian, cô còn tính toán đường , chọn con đường ngắn nhất xuống núi, gửi tin nhắn cho Lục Kiến Sâm.
Trên đường xuống núi, Yến Hồi từng đập đầu cây tỉnh một , nhưng khi gương mặt của Cố Tiểu Khê tiến sát gần, vì lý do gì, ông dọa đến ngất xỉu tiếp.
Cố Tiểu Khê cũng quan tâm vì ông dọa ngất, chỉ bên vệ đường đợi Lục Kiến Sâm đến.
Hai mươi phút , Lục Kiến Sâm dẫn theo mấy công an đến nơi.
Vì ô tô đến nên nhanh khiêng Yến Hồi lên xe.
Sau khi lên xe, đội trưởng Lý của đồn công an khẽ hỏi: "Bác sĩ Cố, chuyện là ? Sau khi ông bỏ trốn, chạy đến đây?"
Cố Tiểu Khê thở dài: "Lúc trốn tự c.h.ặ.t t.a.y , chắc cũng dám bệnh viện. Không bệnh viện thì chắc chắn lên núi tìm t.h.u.ố.c nam trị thương, nên nghĩ lên núi may gặp . Ai ngờ vận may thật, tìm thấy ông . Lần mấy nhất định để ông chạy nữa nhé!"
Đội trưởng Lý vội gật đầu: "Chắc chắn , chắc chắn . Lần tụi sẽ trông thật chặt."
Lần mà để lão già đó trốn nữa thì trong đồn công an họ cũng khỏi cần việc luôn cho .
Cố Tiểu Khê cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng giải thích thêm gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/1002.html.]
Nga
Sau khi đưa tên Yến Hồi nữa về đồn công an, Cố Tiểu Khê mới tranh thủ hỏi riêng Lục Kiến Sâm.
"Nhỡ ông khai gì, chẳng lẽ trốn thoát nữa hả? Thực ông cũng khá lợi hại đó."
Thật nếu ông tự mò đến Tây Ninh, còn xuất hiện mặt cô, thì cô chắc tìm .
Ông già thua ở chỗ quá tự tin.
"Trừ phi ông tự chặt nốt tay còn với hai chân ! Lần chắc đồn công an sẽ khóa luôn cả chân ông ."
"Ông già lúc nãy còn nhận em đồ , dạy em pháp trường sinh bất lão đó!" Cố Tiểu Khê hạ giọng với Lục Kiến Sâm.
Lục Kiến Sâm đưa tay lên xoa nhẹ đầu cô, dịu giọng: "Ông rơi đường cùng . Kiểu bất chấp tất cả để truy cầu trường sinh như thì thể thật sự sống lâu . Ông sẽ nhận sự trừng phạt xứng đáng."
"Hy vọng là !" Cố Tiểu Khê khẽ thở dài.
"Em về ? Anh đưa em về."
"Không cần , em tự về mà. À đúng , còn Tất Văn Nguyệt thì ?"
"Giờ thẩm vấn cô , hôm nay sẽ áp giải luôn."
"Ừm. Vậy em về đây!" Cố Tiểu Khê ảnh hưởng đến quá trình điều tra của công an.
Nếu xử lý theo đường chính quy, cô thực sự tiện can thiệp quá sâu.
Lục Kiến Sâm gật đầu nhẹ, để cô tự về.
Còn thì đích gặp Yến Hồi một nữa.
điều ngờ tới là, khi Yến Hồi tỉnh thì giống như mất trí, lúc lúc , khiến hiểu .
Đến khi thấy Lục Kiến Sâm, ông cứ gọi là Cố Trạch Sinh mãi.
Lục Kiến Sâm bàn bạc với bên công an, cố ý mời bác sĩ của bệnh viện thành phố đến kiểm tra cho ông .
Bác sĩ Yến Hồi thể va đập đầu, dẫn đến rối loạn trí nhớ.
Lục Kiến Sâm tin. Anh cảm thấy ông già đang giả vờ.
Bởi vì khi , rõ ràng trong mắt ông đầy căm hận.
Tuy hiểu vì ông căm hận .
Thế nhưng, bất kể đó hỏi gì, Yến Hồi cũng đều vẻ ngơ ngơ ngác ngác như điên dại.
Lục Kiến Sâm bảo mấy công an ngoài, , đ.ấ.m cho Yến Hồi một cú thật mạnh.