Trọng Sinh Về Năm Mười Bảy Tuổi - Chương 165

Cập nhật lúc: 2025-06-14 02:53:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đỡ hơn nhiều .”

 

“Là cảm thấy chóng mặt ?” Anh nhíu mày hỏi, “Do bia ?”

 

Chương Vận Nghi bật , cũng phục luôn, cô giơ ngón tay cái lên, “Thôi , em chỉ uống chút xíu thôi, đầy nửa ly nữa.”

 

Thế mà coi thường!

 

giỏi uống rượu bia, nhưng uống một hai chai bia thì cũng thành vấn đề, bản lĩnh hạ gục trong nháy mắt thì vẫn .

 

“Thôi .” Cô chủ động thú nhận, “Chỉ là em cảm thấy dường như đều lý tưởng, còn em thì sẽ gì...”

 

Nói đến chuyện , cô vẫn chút oán giận.

 

Chính là mặt dập tắt kế hoạch nghề nghiệp của cô!

 

Bát cơm của cô đó, a a a a, nắm đ.ấ.m đang cứng đây !

 

Trần Khoát cô trừng mắt lườm mấy cái cũng cảm thấy kỳ lạ, nhưng vẫn thành thật an ủi cô, “Em nghĩ xa quá .”

 

“Vậy ?” Cô hỏi, “Còn thì , gì?”

 

“Anh .”

 

Chương Vận Nghi ba chữ , cảm thấy vô cùng chấn động, nhớ kiếp khi còn đại học bắt đầu khởi nghiệp, cô còn tưởng là mục tiêu rõ ràng, kết quả là ??

 

“Thật đùa đấy?” Cô mở to mắt, thể tin nổi mà .

 

Trần Khoát cảm thấy biểu cảm của cô đáng yêu, nhịn mà ôm cô một cái, hít một , “Đến lúc thì sẽ thôi, vội cái gì chứ.”

 

Chương Vận Nghi xong cũng im lặng.

 

Trong chốc lát, dường như cô hiểu điều gì đó.

 

Trần Khoát đột nhiên : “Nhìn kìa, Bắc Đẩu.”

 

Anh buông cô , bãi cỏ trong công viên tầm rộng, dường như gần với bầu trời đêm, gần đến mức thể với tay hái những ngôi lấp lánh, tay vẫn đặt vai cô, chỉ cho cô thấy Bắc Đẩu.

 

Có lẽ những ngôi mùa hè sáng hơn so với lúc mùa đông.

 

Lần , ánh mắt Chương Vận Nghi dõi theo từng nét vẽ của , nhẹ nhàng di chuyển đến bầu trời đêm như một tấm màn khổng lồ, trong mắt cô cũng lóe lên niềm vui thích, “Wow! Em thấy , đây là đầu tiên em thấy Bắc Đẩu đấy, đúng là hình cái muỗng thật!”

 

Trần Khoát thấy cô vui vẻ trở , cũng theo, nhưng nhanh chóng nhận gì đó sai sai trong câu .

 

Anh ngừng , từ từ cô, “Lần đó em thấy ?”

 

Chương Vận Nghi còn đang cố gắng dùng điện thoại chụp bức ảnh mờ ảo, đang hứng thú bừng bừng thì thấy câu , thở đột nhiên ngừng , thầm nghĩ xong , cô tươi , đừng nghiêm túc như mà...

 

Trần Khoát còn gì hiểu nữa, vô cùng bất lực, nghi ngờ hỏi, “Em xác định là thật sự thấy chứ?”

 

“Em thấy thật !”

 

Chương Vận Nghi ôm lấy vai , bắt tập trung hướng cô chỉ.

 

Người vẽ cái muỗng ngốc nghếch mặt giờ trở thành cô.

 

, em thấy thật ~” Anh gì, cô tưởng là chỉ đủ rõ, đầu định chuyện với , nhưng bất ngờ đối diện với ánh mắt của , cách gần như , lên trời, mà luôn tập trung cô.

 

Cả hai đồng thời nín thở.

 

Ánh mắt suốt mấy giây.

 

Trần Khoát căng thẳng, nên đặt tay ở .

 

Chương Vận Nghi ngại ngùng, mím môi.

 

Anh , mắt cũng nhắm, thử từ từ tiến gần cô, chỉ cần cô biểu hiện kháng cự, dù chỉ là một chút, thì sẽ lập tức dừng .

 

Lúc , cả thế giới cũng chỉ còn tiếng ếch kêu đêm hè, nhịp tim đập mạnh, khi chạm môi cô, đầu óc Trần Khoát như vỡ tung, vụng về và cẩn thận di chuyển môi cô, thở của thanh mát, thở của cô ngọt ngào mà ngấy.

 

Cả hai đều để mặc thở hỗn loạn.

 

Cô vịn vai , bóng của cô gần như che phủ .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-muoi-bay-tuoi/chuong-165.html.]

...

 

“Đi đây?”

 

Sau khi hai hành khách học sinh lên xe và xuống thì tài xế taxi hỏi.

 

Dường như Trần Khoát vẫn còn mơ màng, theo phản xạ mà trả lời: “Lệ Cảnh Hoa Uyển.”

 

Lệ Cảnh Hoa Uyển là khu nhà của Chương Vận Nghi.

 

Tình trạng của Chương Vận Nghi cũng hơn là bao, nhiều đưa tay lên sờ môi, vẫn còn cảm giác đau nhói, chậm chạp nghĩ đến câu hỏi mà Từ Thi Thi từng hỏi cô, cô nghĩ thể trả lời , kỹ thuật hôn nào đáng cả.

 

Quá ngây thơ, cô dám động đậy chút nào.

 

Cả hai đều gì, cửa sổ bên trái, cô cửa sổ bên , tay nắm chặt, mặt vẫn còn nóng.

 

Điện thoại của Trần Khoát vang lên, phá vỡ sự im lặng dày đặc .

 

Anh cúi đầu màn hình, ngẩn vài giây, hình như và cô quên mất chuyện quan trọng gì thì , nhấc máy, đầu dây bên vang lên giọng ồn ào của lão Phì: “ , hai vẫn đến thế? Định vedette đấy ??”

 

Chương Vận Nghi cũng thấy câu , chớp mắt, ừm, hình như vẫn đang đợi họ đến hát thì ...

 

Trần Khoát cô, lấy tinh thần, bình tĩnh trả lời: “Đang đường đến, sắp tới .”

 

Cúp máy, nghiêng , với tài xế đổi điểm đến, ngược hướng, tài xế cũng gì, đầu xe .

 

Chương Vận Nghi im lặng một lúc, bật thành tiếng.

 

là ngốc quá mà, chỉ ngốc, mà cô cũng .

 

Trần Khoát cũng đang nhịn .

 

Cũng may mà cuộc điện thoại của Phí Thế Kiệt đến kịp thời, lâu , taxi dừng ở vỉa hè gần quán karaoke, xuống xe thấy biển hiệu neon khổng lồ, cùng Phí Thế Kiệt đang đợi ở cửa, Phí Thế Kiệt hai nắm tay tới, bỗng cảm thấy chua lòm.

 

“Cuối cùng thì các cũng đến !”

 

Cậu vỗ nhẹ lên quần, phủi bụi, giọng điệu khoa trương, “Đi thôi, đến siêu thị nhỏ mua chút đồ ăn thức uống !”

 

“Vậy hai .” Chương Vận Nghi nhân cơ hội rút tay khỏi Trần Khoát, “Tớ lên , bên ngoài nóng quá.”

 

Không khí nóng, lòng bàn tay cũng nóng.

 

Không chịu nổi nữa a a a!

 

Trần Khoát đành buông tay, “Ừ.”

 

Nhìn cô bước quán karaoke, một bàn tay khó ưa còn vẫy vẫy mặt , Phí Thế Kiệt bực bội , “Cậu như , sẽ thể em với nữa .”

 

Trần Khoát thèm để ý đến .

 

Cách đó vài chục mét một siêu thị nhỏ đang mở cửa, Phí Thế Kiệt xách giỏ mua đồ, lấy chai nước ngọt lớn từ tủ lạnh, đến kệ lấy chút đồ ăn vặt, Trần Khoát , khi lấy ví trả tiền, vô tình thấy các loại kẹo cao su đặt quầy thu ngân.

 

, định mua máy tính cho , xem giới thiệu diễn đàn mà thấy hoa cả mắt, xem nên mua laptop tự tìm lắp ráp một cái máy cây đây? Cấu hình cao chơi game sẽ ! À, với là tối nay sẽ ngủ nhà , tối nay chúng cùng nghiên cứu kỹ , nghĩ sẽ mua loại máy tính nào ?”

 

Sau một hồi liên tục, Phí Thế Kiệt thấy nhíu mày, dường như đang suy nghĩ cái gì đó, tưởng cũng đang gặp khó khăn.

 

Sau khi thanh toán, cả hai xách túi nilon về phía quán karaoke.

 

“Cái điện thoại cùi bắp của cũng đổi thôi!” Phí Thế Kiệt nghĩ đến những chuyện thì lập tức cảm thấy phấn khích, “Chỉ là nghĩ đổi loại nào, dung lượng bộ nhớ lớn một chút...”

 

“Cậu lên .”

TBC

 

Trần Khoát dừng bước chân , “ chút việc.”

 

Phí Thế Kiệt nghi ngờ hỏi: “Cậu ?”

 

“Mua kem cho cô , nào.” Anh liếc Phí Thế Kiệt, thèm đòn mà .

 

Phí Thế Kiệt: “...”

 

Cậu chỉ nhổ nước miếng ngay mặt thằng nhãi , bạn gái thì giỏi lắm ?

 

Trời nóng như , lạnh đến run lên, chẳng buồn chửi nữa.

 

Trần Khoát siêu thị nhỏ, chọn cây kem cô thích từ tủ lạnh, đến quầy thu ngân thanh toán, khi chủ quán quét mã, chậm rãi đưa tay lấy hai thanh kẹo cao su Doublemint, khi trả tiền thì nhanh chóng bỏ túi, thản nhiên bước khỏi siêu thị.

Loading...