Chỉ tiếc, Lý ngự trù đánh giá thấp sự tham lam của phụ nữ . Trong mắt Dương Triều Ninh, bảo vật đương nhiên thể quá nhiều, nhưng cũng để đề phòng, lỡ như một già một trẻ hai con quỷ thật sự còn giấu bảo vật gì khác, thì chẳng cô sẽ thiệt thòi ?
Hơn nữa, cũng chỉ là g.i.ế.c c.h.ế.t một con quỷ nhỏ, nếu thể thêm một bảo vật nữa, thì dù con quỷ nhỏ c.h.ế.t thật, sư phụ cô cũng sẽ trách cô .
Dương Triều Ninh nhấc chân tới. Lý ngự trù sợi thừng trói quỷ trói chặt, tận mắt thấy phụ nữ tiến gần Tiểu Ngọc, trán toát từng đợt mồ hôi lạnh và kinh hãi.
Không lấy sức lực từ , thể đột nhiên lao , chắn ngang giữa phụ nữ và Tiểu Ngọc. Bất chấp tất cả, há miệng đột ngột táp tới mắt cá chân của Dương Triều Ninh. Dương Triều Ninh phát hiện ý đồ của lão quỷ , mắt nhanh chân lẹ lùi , lạnh giọng, lộ vài phần sát ý : “Lão quỷ nhà ngươi, nếu chết, sẽ thành cho ngươi!”
Nói xong, cô chút suy nghĩ, dồn hết sức lực nắm lấy cây roi, chút lưu tình quất thẳng con lão quỷ sống c.h.ế.t .
Lý ngự trù vốn tưởng rằng c.h.ế.t chắc. Hắn cắn răng nhắm mắt để chịu đựng lực roi. Hối hận duy nhất của lúc là lúc bảo Tiểu Ngọc chạy cùng với Cửu hoàng tử, nếu nhóc rơi tình cảnh .
Ngay lúc , cổ tay của Dương Triều Ninh đột nhiên thứ gì đó đánh trúng, cây roi tuột khỏi tay cô . Dương Triều Ninh trong lòng kinh hãi: “Ai?”
Trì Xu Nhan lướt mắt qua tình cảnh thảm hại của Lý ngự trù và Tiểu Ngọc, đưa tay chút do dự đón lấy cây roi lơ lửng, dùng bộ sức lực quất thẳng về phía phụ nữ họ Dương.
Lực roi của cô Dương Triều Ninh thể sánh bằng, tốc độ càng nhanh đến kinh .
Vân Vũ
Dương Triều Ninh còn thấy bóng , roi quất xuống.
Một roi thật sự “bốp” một tiếng quất trúng Dương Triều Ninh. Tiếng kêu thảm thiết như heo chọc tiết của Dương Triều Ninh vang lên. Cơ thể cô ngã xa mấy mét, đập tường rơi xuống đất, phun một ngụm máu.
Trì Xu Nhan cũng chẳng bận tâm phụ nữ họ Dương hộc m.á.u , cô bước tới giơ tay quất thêm mấy roi nữa. Liên tiếp đánh, Dương Triều Ninh gào thét thảm thiết ngừng cầu xin, quần áo rách nát, da thịt tróc , m.á.u me bê bết. Không chịu nổi đau đớn, cô mắt tối sầm ngất .
Lý ngự trù lúc trợn mắt thể tin nổi thấy cô chủ Xu Nhan mà đến cứu họ. Cô chủ Xu Nhan đến!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-17-tuoi-toi-tro-thanh-thien-su-bat-quy/chuong-549-nguoc-tra-duong-trieu-ninh-mot-canh-bon.html.]
Lý ngự trù nhất thời vẻ mặt kích động, cổ cũng đỏ lên, kích động : “Cô chủ Xu Nhan! Cô chủ Xu Nhan! Ngài đến !”
Được cứu , trời ơi, họ cứu !
Lý ngự trù kích động Tiểu Ngọc bên cạnh, khuôn mặt còn chút máu.
Trì Xu Nhan “một lòng lưỡng dụng,” quất roi b.ắ.n một lá bùa. Ngay lập tức, sợi thừng trói quỷ khi chạm lá bùa co một cái tự động nới lỏng.
Lý ngự trù lập tức ôm Tiểu Ngọc lòng. Thấy thể Tiểu Ngọc ngày càng trong suốt, Trì Xu Nhan lúc cũng bận tâm đánh phụ nữ họ Dương nữa.
Cô hiệu cho Lý ngự trù bảo nhóc há miệng. Chờ há miệng, một viên đan dược bay trong miệng . Tuy nhóc thoi thóp, nhưng vẫn còn thở. Khi nuốt viên đan dược , bộ khuôn mặt nhỏ của hơn nhiều. Lý ngự trù cũng thở phào nhẹ nhõm, lập tức với Trì Xu Nhan: “Cô chủ Xu Nhan, Tiểu Ngọc đỡ hơn nhiều !”
Trì Xu Nhan thấy sắc mặt nhóc hơn nhiều, cũng yên tâm ít, b.ắ.n một viên đan dược cho Lý ngự trù.
cô vẫn quên sự độc ác của phụ nữ họ Dương . Cô ghi nhớ tất cả.
Lúc , nợ cũ nợ mới tính một thể.
Dương Triều Ninh dù cũng là thiên sư, thể chất hơn thường nhiều. Vừa Trì Xu Nhan tuy đánh cô mất nửa cái mạng, nhưng lúc Dương Triều Ninh mơ màng tỉnh dậy, thấy phụ nữ cầm cây roi tới, cô run rẩy, cũng nhận Trì Xu Nhan. Trong mắt cô sợ hãi thù hận: “Là ngươi? Ngươi dám… đụng đến , sư phụ … sẽ tha cho ngươi !”