Trì Xu Nhan vốn dĩ còn trêu chọc đàn ông thú vị , rằng nếu cô thai, sẽ “cấm dục.” Cô thì , nhưng mấy ngày nay đàn ông cứ như “cá gặp nước,” ngày nào cũng quấn quýt rời. Đến lúc đó mà chịu nổi thì đừng trách cô. Ai ngờ, cô thấy câu về việc “cố gắng mỗi ngày để đủ sức.”
Khóe miệng Trì Xu Nhan giật giật, cô nghĩ nếu đàn ông mà “cố gắng” hơn nữa, cô chắc chắn sẽ hành c.h.ế.t giường mất. Cô nuốt nước bọt, vội vàng : “Em bây giờ mới bắt đầu học, cũng cần ‘cố gắng’ nhiều , chuyện con cái tính!”
Ở một bên khác, trong bệnh viện, Chu Mạn Thanh tỉnh và thấy các loại tin tức “mùi mẫn” về , đầu óc cô choáng váng vì say xe. Hơn nữa, chuyện tối qua “trộm gà thành mất nắm gạo,” chỉ đưa đàn ông họ Tạ lên giường để trói buộc đối phương, Chu Mạn Thanh suýt nữa tức đến mức mắt tối sầm, ngất lịm nữa.
Sáng sớm, Chu Mạn Ninh tỉnh dậy, xem tin tức, tức giận ném đồ đạc, dọa Tiểu Cao bên cạnh sợ đến tái mặt. Mãi đến khi Vu Dung xuất hiện, Chu Mạn Ninh mới chịu dừng tay.
Chuyện tối qua Vu Dung vẫn hỏi từ miệng Tiểu Cao mới . Vừa chuyện “Mạn Thanh” hạ thuốc mê cho Tạ Minh Hiên, Vu Dung suýt nữa tức đến bốc khói trán.
Cô gì ? Muốn tự hủy hoại tiền đồ của chính ?
Mấy ngày nay, cách của “Mạn Thanh” khiến Vu Dung ngày càng hiểu nổi. Người khác lẽ sẽ tin “Mạn Thanh” đột nhiên thích Tạ Minh Hiên, nhưng Vu Dung thì . Mấy ngày nay cô và “Mạn Thanh” ở cùng , cô cô chỉ “trêu ghẹo” Tạ Minh Hiên là cùng, chứ dám thật. Cô dám xem thường phận hiện tại của Tạ Minh Hiên.
Không hiểu vì , Vu Dung luôn cảm thấy sự đổi của “Mạn Thanh” mấy ngày nay liên quan đến hai vị thiên sư . “Mạn Thanh” một lòng sửa vận, trừ phi… Một ý nghĩ hoang đường và đáng sợ chợt lóe lên trong đầu Vu Dung, nhưng cô lập tức phủ nhận. Không, thể nào, “Mạn Thanh” thể chuyện đó.
Vu Dung thấy “Mạn Thanh” bình tĩnh , mới lạnh giọng : “Mạn Thanh, cô bây giờ đang gì ? Chuyện tối qua nếu một khi phơi bày , cô…”
Không đợi Vu Dung hết lời, Chu Mạn Ninh lạnh nhạt ngắt lời: “Chị Vu, chuyện tình cảm của em cần khác nhúng tay. Em thích ai và ở bên ai là vấn đề riêng tư của em. Em cũng giấu chị, em thật sự thích Tạ Minh Hiên, thích đến mức kết hôn với !”
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-17-tuoi-toi-tro-thanh-thien-su-bat-quy/chuong-537-nguoi-khong-phai-man-thanh-canh-nam.html.]
Vu Dung xong thì trợn tròn mắt há hốc mồm. Nếu lúc “Mạn Thanh” vẻ mặt bình tĩnh, cô nghi ngờ cô trúng tà gì .
Vu Dung còn định tiếp, nhưng Chu Mạn Thanh thiếu kiên nhẫn ngắt lời cô.
Mà cũng , từ khi “Mạn Thanh” giành giải Ảnh hậu, thái độ của cô đối với Vu Dung khác xa với thái độ “lấy lòng” . Trước đây, Vu Dung nghĩ nhiều, nhưng lúc khi thấy sự thiếu kiên nhẫn trong ánh mắt của Chu Mạn Thanh, lòng Vu Dung chợt lạnh .
Trước , cô vô cùng may mắn khi nghệ sĩ trướng là “Mạn Thanh,” chứ những kẻ “vô ơn” khác. giờ đây, cô thấy “Mạn Thanh” dần xu hướng trở thành một kẻ “vô ơn.”
Không, là cô sớm nhân phẩm của “Chu Mạn Thanh” qua thái độ “qua cầu rút ván” đối với vị Trì đại sư . Người phụ nữ mặt chỉ giỏi ngụy trang hơn khác mà thôi. Không, cô Mạn Thanh! Lúc , Vu Dung phụ nữ mặt bằng ánh mắt vô cùng xa lạ, trong đáy mắt mang theo vài phần cảnh giác và nghi ngờ, cô thử hỏi: “Cô Mạn Thanh?”
Sắc mặt Chu Mạn Ninh cứng đờ, cô rũ mắt xuống để che giấu sát ý và vẻ độc ác sâu trong đáy mắt, mặt gượng gạo nặn một nụ : “Chị Vu, em Mạn Thanh thì là ai? Mấy năm nay em cũng chị vì em mà vất vả, công lao lớn, nhưng em thật sự thích Minh Hiên. Em thực sự hy vọng nhận lời chúc phúc của chị Vu, chứ những lời khác. Chúng ở bên nhiều năm như , trong lòng em sớm coi chị như chị ruột của !”