"A Đạc, thằng nhóc con chằm chằm cái chai vỡ gì? Không lẽ cũng trúng tà !" Hùng La Anh đột nhiên , đợi Tưởng Đạc mở miệng, Hùng La Anh tiếp tục : "Vừa tao còn định hỏi mày, bình thường mày với Vân Phong nhất, dạo Vân Phong trúng tà tẩy não ?"
"Nếu thì đầu nó sốt, thấy tiền nhiều quá nên ném xuống nước. Vân Phong bỏ gần 10 triệu tệ chạy đến một hiệu thuốc đen mua cái thứ lừa đảo đó là ném tiền qua cửa sổ thì là gì?"
"Hay là chủ tiệm đó là một mỹ nữ, Vân Phong tán gái?"
Tưởng Đạc: "..."
Lời của Hùng La Anh dứt, bên cạnh Tiêu Ninh Cẩn cũng nhịn phụ họa, vẻ mặt hoài nghi cuộc sống: "Các xem, Vân Phong dùng 1,5 triệu tệ đến một hiệu thuốc đen mua một cái chai vỡ gì?"
Thường Hạo trêu chọc: "Tán gái đấy, chừng chủ tiệm đó là một mỹ nữ. Mà tao cũng xem qua cái cửa hàng đó , đúng là một hiệu thuốc đen, những thứ trong tiệm đó định giá đúng là quá cao, ngay cả một cân gạo bình thường cũng bán mấy chục vạn, đúng là vớ vẩn!"
Thường Hạo oán giận cửa hàng, Hùng La Anh, Tiêu Ninh Cẩn cũng lượt đưa ý kiến của . Hùng La Anh càng vẻ mặt khó hiểu : "Mày xem, nhiều mắng cái hiệu thuốc đen đó như , Vân Phong rõ ràng là hiệu thuốc đen mà vẫn đổ tiền , đầu úng nước ?"
Thường Hạo : "Tao vẫn kiên trì với suy nghĩ của . Tao cá 10 triệu tệ, Vân Phong chắc chắn là trúng mỹ nữ chủ tiệm . mà tuy phụ nữ đó xinh đến mức nào, nhưng với nhân phẩm như , Vân Phong cũng dám ?"
Tưởng Đạc vẫn luôn im lặng. Cậu mấy em khinh bỉ cái cửa hàng online và chủ tiệm, vẻ mặt thể thẳng. "Thần dược mà họ còn dám gọi là cái chai vỡ? Không mấy em khi giá trị của nó hối hận !"
Hùng La Anh thấy Tưởng Đạc vẫn luôn im lặng, ngày thường tụ họp thằng nhóc nhiều nhất, nhịn hỏi: "A Đạc, dạo ba mày mắng mày, đóng băng thẻ của mày ? Có cần Hùng hỗ trợ mày một chút ?"
Tưởng Đạc nghĩ đến khi cửa, ba còn đặc biệt chuyển cho mấy triệu tệ tiền tiêu vặt, còn cả ông nội, nữa, cho tiền tiêu vặt cộng thành một con thiên văn, khiến Tưởng Đạc nghi ngờ đây từng giàu ?
Tưởng Đạc lúc đợi mấy em nghĩ gì, đột nhiên : "Ai bán cái chai cho tao, tao trả 5 triệu tệ một lọ!"
Lời của Tưởng Đạc dứt, Hùng La Anh, Thường Hạo mấy đều ngây .
Thường Hạo càng vẻ mặt kích động túm lấy cổ áo Tưởng Đạc: "A Đạc, dạo mày nhặt tiền ? Mau cho em, dạo em nghèo quá !"
Tưởng Đạc còn tự tin lắm, nhưng nghĩ đến thằng nhóc Vân Phong đó cũng chơi , hơn nữa em "đâm " thì còn là em ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-17-tuoi-toi-tro-thanh-thien-su-bat-quy/chuong-512-tuong-dac-chan-dau-2.html.]
Tưởng Đạc nữa : "Ai bán cái chai cho tao, tao trả 5 triệu tệ một lọ!"
Vân Vũ
Lúc đợi Thường Hạo mở miệng, Tiêu Ninh Cẩn túm lấy cổ áo thằng nhóc Tưởng Đạc: "Chúa ơi! Thằng nhóc gần đây thật sự nhặt tiền hả?"
Hùng La Anh cũng lời của Tưởng Đạc cho ngây : "Thằng nhóc thật ? Khoan , chẳng lẽ thứ là... bảo bối?" nghĩ đến việc cửa hàng đó đây chẳng mấy đánh giá , thứ thể là bảo bối?
"Hay là thằng nhóc Tưởng Đạc hôm nay đầu óc vấn đề?"
Hai còn cũng đồng thanh cảm thấy thằng nhóc Tưởng Đạc chắc chắn đầu óc vấn đề!
Tưởng Đạc đồng hồ, lợi dụng lúc Vân Phong vệ sinh, vội vàng : "Tao thật, ai bán cho tao một lọ thuốc viên , tao sẽ chuyển khoản ngay 5 triệu tệ! Hôm nay đây tiền, tốn chút tiền cho em thì !"
Gần đây Hùng La Anh mấy đúng là chút nghèo rớt mồng tơi, Tưởng Đạc đều vui mừng.
Thường Hạo lúc thấy tiền sáng mắt, thứ giữ cũng chẳng tác dụng gì, Vân Phong chỉ tiêu tiền để tán gái, cho nên Thường Hạo nghĩ ngợi gì, trực tiếp mở miệng bán cho Tưởng Đạc với giá 5 triệu tệ.
Thường Hạo mở lời như , hai kẻ nghèo kiết xác còn cũng nhịn , trực tiếp bán bình Tư Nhuận Đan giành cho Tưởng Đạc.
Tưởng Đạc lúc tật giật , sợ mấy đây là thứ sẽ hối hận ngay lập tức. Trước khi bỏ chạy, vẫn để một lọ Tư Nhuận Đan cho Lục Vân Phong, với mấy : "Tao đây, bình lát nữa các chuyển lời giúp tao, cứ là tao tặng miễn phí cho Vân Phong! Không cần Vân Phong trả tiền !" Trước khi , Tưởng Đạc dừng bước chân, đột nhiên nhắc nhở: "Thật tao thấy giá cả những thứ trong tiệm hợp lý, bên trong đều là đồ , các tiền thì mau mua ! Không mua chắc chắn sẽ hối hận!"