Trọng Sinh Về Năm 17 Tuổi: Tôi Trở Thành Thiên Sư Bắt Quỷ - Chương 507

Cập nhật lúc: 2025-09-14 17:14:50
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Đạc lúc nghĩ gì nữa, thấy ông nội mạnh khỏe việc gì, "oa" một tiếng, nhào đầu gối ông cụ òa nức nở. Tiếng vô cùng thảm thiết. Phía , Tưởng mẫu xuống lầu, thấy ông cụ mạnh khỏe việc gì liền bàn ăn, hòn đá treo lơ lửng trong lòng cô hung hăng rơi xuống.

"Ông cụ việc gì là ! Ông cụ việc gì là !"

Tưởng lão gia tử lúc thấy cháu ngoan của , đau lòng thôi. Tưởng phụ cũng tiếng thảm thiết đột ngột của thằng bé cho ngơ ngẩn. "Sáng sớm hôm nay, thằng nhóc cái gì kích thích thế?"

"Hơn nữa sắc mặt thằng bé kém thế ? Không ngủ suốt đêm ?" Tưởng phụ cho rằng thằng bé tối qua thức chơi game suốt đêm, định quát mắng thì Tưởng lão gia tử ngăn .

Tưởng lão gia tử vỗ đầu thằng bé, hỏi xem đứa nhỏ rốt cuộc xảy chuyện gì, nhưng nó cứ , một lời nào.

Bên cạnh, Tưởng mẫu ông cụ vài , nghĩ đến việc thằng nhóc A Đạc cho ông cụ uống thứ thuốc mua từ hiệu thuốc đen, Tưởng mẫu liền sợ ông cụ sẽ gì đó, trong lòng hoảng loạn, vội : "Ba, hôm nay sức khỏe của ba thế nào? Hay là chúng đưa ba đến bệnh viện kiểm tra cho kỹ càng?"

Không đợi Tưởng phụ mở miệng, Tưởng lão gia tử đối với bệnh viện chẳng chút thiện cảm nào, quá nhiều , thật sự nữa. Hơn nữa bây giờ ông thể ăn, thể ngủ.

"Cháu ngoan đừng ! Nói cho ông , tối qua bình thuốc của cháu mua ở ?"

Tục ngữ "gừng càng già càng cay", Tưởng lão gia tử nhạy bén cảm nhận viên thuốc thực sự là thuốc bình thường. Phải mua thêm mấy bình về dự trữ mới !

Vốn đang lóc thảm thiết, Tưởng Đạc xong câu đó, vẻ mặt đầy chột , cũng ngừng hẳn. "Khoan , ông nội nhận đây là thuốc giả ?"

Tưởng phụ bên cạnh cũng hiếm khi mắng Tưởng Đạc, ngữ khí còn hiếm hoi chút ôn hòa: "A Đạc, mau cho ông nội, bình thuốc tối qua con mua ở ?"

Vân Vũ

Tưởng Đạc lúc vẻ mặt như thấy ma, chằm chằm Tưởng phụ đang chuyện nhỏ nhẹ với , "Ba ăn nhầm thuốc gì ?"

Lúc , Tưởng Đạc cũng dám giấu giếm nữa, mắt sưng đỏ, lắp bắp rằng viên thuốc giúp em bỏ 1 triệu tệ mua từ một hiệu thuốc đen.

Tưởng phụ thấy từ "hiệu thuốc đen" còn bỏ 1 triệu tệ, tức giận đến mức tìm roi đánh . Hóa thằng nhóc thật sự mua thứ thuốc "ba " đó cho ba uống.

"Thằng nhóc gan cũng quá lớn !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-17-tuoi-toi-tro-thanh-thien-su-bat-quy/chuong-507.html.]

Tưởng mẫu bên cạnh cũng cơn giận của Tưởng phụ dọa cho sợ.

May mắn lúc Tưởng lão gia tử trấn an, lạnh lùng với Tưởng phụ: "Nếu dám đánh thằng cháu ngoan của , lát nữa đừng mong ông già nể mặt !"

Tưởng phụ ông cụ cho mặt đỏ bừng, còn định mở miệng , Tưởng lão gia tử lạnh lùng : "Hiệu thuốc đen thể mua loại thuốc như ?"

Mặc kệ thế nào, Tưởng phụ vẫn lập tức gọi điện thoại thông báo bác sĩ chủ trị của ông cụ đến khám, tiện thể xét nghiệm xem viên thuốc rốt cuộc tác dụng phụ gì .

Lần Tưởng lão gia tử quả thực ngăn cản, bất quá mặc kệ tác dụng phụ, ông quyết tâm bảo vệ đứa cháu ngoan .

Tưởng Đạc lúc hiếm thấy vẻ mặt ngoan ngoãn bên cạnh, áy náy chờ bác sĩ đến.

Khi bác sĩ chủ trị đến, Tưởng phụ vội vàng bảo bác sĩ đến khám cho ông cụ. Bất quá vì mấy ngày nay ông cụ ăn gì cũng nôn nên ông cụ luôn cảm thấy đói, khi bác sĩ đến, ông cụ ăn thêm một bát rưỡi cơm.

Nhìn Tưởng phụ, Tưởng mẫu và Tưởng Đạc, vẻ mặt ai cũng đờ đẫn.

Tưởng phụ và Tưởng mẫu ở một bên thấy ông cụ ăn ngon và sắc mặt như , cũng cảm thấy ông cụ giống như bệnh?

Tưởng Đạc: "Ông nội ăn ngon như thế từ khi nào ?"

Loading...