Tuy nhiên, với phương pháp hiện tại, chỉ thể can thiệp, hiệu quả của t.h.u.ố.c cao, vì thế thể thấy các bác sĩ ngừng luồn lách qua giữa các bệnh nhân nhiễm ký sinh trùng.
Chỉ trong một lúc thôi, tiếng bíp bíp vang lên ngừng trong sảnh, hai đợt cấp cứu, bầu khí căng thẳng cực kỳ, bởi bất cứ lúc nào cũng thể tử vong do suy nội tạng hoặc các nguyên nhân khác.
Trải qua nhiều năm tận thế như , phần lớn các t.h.ả.m họa đều là c.h.ế.t trong nháy mắt, nếu phát hiện thì cũng là xác chết, ít khi cảnh tượng la hét, chịu đựng đau đớn đến c.h.ế.t như thế .
Mắt Tịnh Thù nheo thành một đường, trong đầu hiện lên ký ức kiếp .
Khi t.h.ả.m họa ập đến, cô chỉ co ro cầu nguyện chuyện qua mau, cầu mong sống sót, cha còn ở đó, cô nào dám chết?
Cô trở nên mạnh mẽ nhưng thế đạo là , ngoài việc lặng lẽ bám theo chính phủ Hoa Hạ, bọn cô còn cọng rơm cứu mạng nào khác.
Khi đó, bọn cô cũng giống như những hôm nay, tuy đau khổ, chật vật để sống, nhưng chỉ cần ý chí cầu sinh thì vẫn giãy giụa để tồn tại, vì còn tâm nguyện thành, vì còn , nên dám chết.
Còn những mất ý chí cầu sinh thì sớm qua đời, coi như sớm c.h.ế.t sớm đầu thai.
Cô từ từ thở một , đầu tiên Tịnh Thù cảm thấy quyết định của là đúng đắn, kiếp sớm trồng một lượng lớn bồ đề.
Chỉ là, trọng tài trưởng ý định dừng mà tiếp tục về phía .
Chẳng lẽ, đoán sai điều gì?
“Không ở đây ?”
“Phải đến phía .”
“Phía ?”
“Chỗ mới chỉ là một phần của các bệnh nhân ký sinh trùng, phía còn một khu vực nữa là khu dành riêng cho trẻ em.”
Mấy bỗng nhiên hiểu .
Trẻ em nhiễm ký sinh trùng là ít, cũng phân thành một khu vực riêng.
Chỉ là khu phần kỳ quái hơn nhiều, lặng ngắt như tờ, chúng đất, trông như đang ngủ.
Tóm , yên tĩnh hơn hẳn bên , cơ bản tiếng rên rỉ, cũng tiếng la hét.
Nếu thỉnh thoảng bác sĩ kiểm tra tình hình, còn tiếng bíp bíp của máy điện tim, nghi ngờ, lũ trẻ liệu còn...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-956.html.]
Đây là chuyện gì?
Lúc trọng tài trưởng cuối cùng cũng dừng :
"Đây đều là những mầm non tương lai của Hoa Hạ chúng , bây giờ, các cách gì thì đem hết . Hãy cứu lấy những mầm non , cứu một là một ."
Bên cạnh, một vị giám khảo khác :
"Theo quy trình thì tiên thử thuốc, xem xét hồ sơ ghi chép, vân vân. hiện tại tài nguyên d.ư.ợ.c liệu khan hiếm, thời gian cũng cho phép chúng trì hoãn.”
“Trẻ em khác với lớn, những đứa trẻ dù dùng bồ đề kéo dài sinh mạng từng ngày, và sử dụng t.h.u.ố.c mê, t.h.u.ố.c an thần quý giá để can thiệp, nhưng cũng thể cầm cự lâu nữa, thể trực tiếp dùng thuốc."
Bộ trưởng Triệu lau khóe mắt ướt át:
"Vòng thi thứ ba đơn giản, bên đây công thức phối d.ư.ợ.c mới chúng nghiên cứu và sẽ công bố để tham khảo.”
“Tiếp theo, hạn chế bất cứ biện pháp nào, bao gồm cả năng lượng đỏ các từ những nguồn khác.”
“Có gì thì cứ dùng . Vòng thi sẽ đ.á.n.h giá xem các thể đạt tỷ lệ ức chế ký sinh trùng cao nhất là bao nhiêu."
Rất nhanh, các công thức phối d.ư.ợ.c khác công bố, phía còn kèm theo dữ liệu chi tiết, hiện tại tỷ lệ ức chế cao nhất là 86%.
Có liệu nghiên cứu của bộ phận phòng chống dịch, cộng thêm các loại d.ư.ợ.c liệu quý giá và bồ đề thu thập trong những ngày , thể các Hiệp hội Dược Liệu đều tự tin.
Trọng tài trưởng kích động thoáng qua Tịnh Thù.
Lão Triệu tỷ lệ ức chế là 99%, mặc dù ông dối, nhưng... vẫn căng thẳng.
"Vậy thì, vòng thi thứ ba, bắt đầu thôi. Mọi hãy cố gắng hết sức. Kết quả thi đấu sẽ dựa tỷ lệ ức chế."
"Ông ơi! Ông ơi! Con ở bên !"
lúc , một giọng trong trẻo, yếu ớt truyền đến.
Đôi mắt to tròn đen láy về phía , hề ngây thơ, hề vô tà, mà còn phần sáng suốt.
Cái đầu nhỏ nghiêng nghiêng, như thể thấu tất cả.
"Nhị Cầu, con nghịch gì đấy? Sao tỉnh dậy?"