“Nghe Ô Thành một lô bồ đề lớn, nên cần thi đấu ở vòng d.ư.ợ.c liệu thế . Đây là một đối thủ cạnh tranh mạnh.”
“Thế thì ? Có nhiều bồ đề đến mấy cũng đủ dùng, hơn nữa bồ đề chỉ thể ức chế. Việc cấp bách bây giờ là tìm d.ư.ợ.c liệu thế và sử dụng nó.”
Ông lão cáng kêu t.h.ả.m thiết:
“Hả? Thế còn thì ? Đau quá, ai thể khiến lão đau, c.h.ế.t cũng mà!”
Xung quanh vang lên tiếng nỗi đau của khác:
“Lão Chu thật là thảm, haha. Khó khăn lắm mới đến đây thử thuốc, ngờ bỏ cuộc. Aiya, đau, đau quá, nhẹ tay ?!”
Người dẫn chương trình Tiểu Ái tỏ vẻ hề bất ngờ, gật đầu, màn hình lớn của máy tính liền hiện lên điểm của Ô Thành là 0 cho vòng thi đầu tiên.
Những giám khảo đài thì thầm với , nhưng vì ở quá xa nên họ gì.
Cơn sóng nhỏ nhanh chóng qua , các Hiệp hội Dược Liệu khác đều bắt đầu phối hợp với các chuyên gia để cố gắng hết sức, còn chú ý đến phía Ô Thành.
Trong khi đó, Tịnh Thù dặn dò vài câu nhỏ, đó một bên bắt đầu xem kịch.
Vương Đại Nãi hào hứng gật đầu đồng ý, lấy từ trong n.g.ự.c một viên t.h.u.ố.c nhỏ màu đen, cho miệng bệnh nhân phân đến Hiệp hội Ô Thành.
Trong khi các d.ư.ợ.c sư của Hiệp hội khác đang bận đến mồ hôi ướt đẫm, thì một giọng phấn khích vang lên:
“ khỏi ! còn đau nữa, khỏi ! Vừa nãy ai nhạo hả?”
“Ai khỏi ? Là lão Chu ? Ông khỏi ?”
“Xạo, chẳng phía lão Chu bỏ cuộc ?”
Ông lão phấn chấn nhảy dựng lên, đến bên cạnh nhạo , đá nhẹ:
“Lão Ngự, quen bao lâu mà nhạo . Thấy khỏi ? Người tuy bỏ cuộc thi đấu, nhưng t.h.u.ố.c giải đấy. Sao hả, giúp xin t.h.u.ố.c ?”
“Ông Chu khỏi , tất nhiên cũng tìm , cần chữa ở đây nữa, phiền quá !”
“ cũng Hiệp hội Dược Liệu Ô Thành chữa trị!”
"Đi, , , chúng đều qua bên đó trị liệu, bên ."
Lão Chu là một ông lão nhiệt tình, kéo chạy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-952.html.]
"Này, khoan ! Chúng đang thi đấu, nếu bệnh nhân bỏ , chúng tiến hành thử nghiệm thuốc?"
Thấy đạo cụ thi đấu của định chạy qua nhà khác, sốt ruột hẳn.
Tất nhiên, sự hỗn loạn chỉ dừng ở chỗ đó.
Ngay cả những ở xa tin cũng còn quan tâm gì nữa, nhất định chạy qua bên Hiệp hội Dược Liệu Ô Thành để trị liệu.
Những chịu đau đớn nhiều ngày nay chịu đựng thêm một giây phút nào nữa.
Chẳng mấy chốc, lão Chu kéo đến ít bệnh nhân thể .
Những thì cáng bắt đầu phản đối.
Điều đáng là phía những bệnh nhân còn nhiều d.ư.ợ.c sư cố gắng thuyết phục, một cuộc thi đấu đàng hoàng trở thành một trò hề, Hiệp hội Dược Liệu Ô Thành lập tức vây kín đến thể lọt nước.
Có đến xin thuốc, d.ư.ợ.c sư đến mắng chửi, còn cả cảnh dẫn chương trình chen lấn đến rớt kính đang bò mặt đất tìm kính, tổng thể là một mớ hỗn loạn, ai mà ngờ sự việc thành thế .
Tịnh Thù cảm thấy đau đầu, còn Vương Đại Nãi thì hoang mang gì.
Các giám khảo hề ý định can thiệp, thậm chí còn quan sát với vẻ thích thú.
"Được , ! Mọi yên lặng một chút nào. Thế nhé, các bệnh nhân, hãy cho những khác một cơ hội ?”
“Chỉ 20 phút thôi, nếu các Hiệp hội Dược Liệu khác chữa , Hiệp hội Dược Liệu Ô Thành chúng sẽ trị liệu miễn phí cho !"
Không còn cách nào khác, Tịnh Thù đành hét lên.
Cô các Hiệp hội Dược Liệu khác, ánh mắt như ăn tươi nuốt sống Hiệp hội Dược Liệu Ô Thành.
Mới bắt đầu mà gây thù oán đầy .
Quan trọng là điều chỉ diễn trong trận thi đấu mà còn đang phát sóng trực tiếp dữ liệu !
Tuy nhiều xem, nhưng các lãnh đạo khắp nơi chắc chắn đang theo dõi, nghĩ đến đây cũng đủ thấy đau đầu.
Nói gì thì , đều đến đây để thi đấu, ai cũng gây hấn với ai, thi đấu an phận là .
Ô Thành bỏ cuộc thì cứ bỏ, khiến bệnh nhân bỏ chạy sang bên xin thuốc? Coi thường khác hả? Các giỏi lắm ?