“Hiệp hội Dược Liệu khác xuống máy bay đón , còn chúng thì đợi trong bùn lầy giữa trời mưa tuyết suốt một ngày ai quan tâm.”
“Sau đó, chúng tự tìm nơi để trú chân, phụ trách đón chúng là trưởng nhóm Trương địa điểm chật kín, yêu cầu chúng ở nguyên chỗ đó đợi đến lúc thi đấu thì đến đón...”
“Chúng cũng phàn nàn, nghĩ rằng sẽ đóng góp những d.ư.ợ.c liệu quý giá nhất của Ô Thành để giải quyết khủng hoảng.”
“Vậy mà chỉ một phút , vẫn còn nghĩ sẽ cống hiến hết tất cả bồ đề... nhưng ngờ, chúng đang chờ thi đấu, thì Ô Thành hủy tư cách!"
Có kiểm tra ngay lập tức.
Đùa gì chứ? Người duy nhất t.h.u.ố.c cứu mạng hủy tư cách thi đấu?
"Là thật! Trên thông báo , Hiệp hội Dược Liệu Ô Thành gạch đỏ ! Lý do là đến lúc bắt đầu thi đấu nhưng vẫn mặt!"
Nghe , Bộ trưởng Triệu lập tức nổi giận.
Đối xử với như ? Người đến thì hủy thi đấu?
Người đang ở đây nghiên cứu mà! Tên khốn nào hủy tư cách thi đấu chứ?
"Thật quá đáng!"
Trưởng nhóm Lưu đập bàn phẫn nộ, đây chính là cứu tinh duy nhất đấy!
Tịnh Thù tiếc nuối lắc đầu:
"Vừa bên Ô Thành gọi điện thoại đến, rằng nếu hủy tư cách thì thôi. Tài nguyên cho năm họ sẽ tự nghĩ cách. Mang bồ đề về thì cũng , ít nhất thể bảo vệ cả Ô Thành."
Nói xong, Tịnh Thù liền gọi Tống Bân về.
Chân trưởng nhóm Lưu mềm nhũn, suýt chút nữa ngã xuống.
Nhìn thấy hy vọng lóe lên, đập cho một cú.
Bộ trưởng Triệu tát mạnh lên tấm vách kim loại, :
"Tiểu Tịnh Thù, cô đợi chút, sẽ gọi cho lão Trương ngay, để ông giải quyết chuyện . Yên tâm, nhất định sẽ cho cô một lời giải thích."
Nói xong, đợi Tịnh Thù phản ứng, ông gọi điện thoại, mở miệng liền c.h.ử.i ầm lên.
Mặc kệ là cấp em của ông, hề nể mặt chút nào.
Ông còn , nếu cứu cháu trai thì mau giải quyết chuyện cho đàng hoàng.
Cứu tinh đến mà còn hủy tư cách thi đấu, rốt cuộc là ăn kiểu gì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-948.html.]
Tiếp đó, bộ trưởng Triệu gọi điện cho bên Hiệp hội Dược Liệu:
"Thi đấu bắt đầu ? Cái gì? Chỉ là lúc thi đấu đăng ký và chuẩn mà dám hủy tư cách của ? cho các , các gặp rắc rối to !”
“Thi đấu cái gì nữa? Mau dừng giải quyết chuyện ! Nói cho con mụ già , chuyện mà giải quyết thì tất cả cùng chết!"
Khóe miệng Tịnh Thù khẽ cong lên, nhanh chóng nghiêm mặt.
Đợi Bộ trưởng Triệu gọi điện xong, cô mới lịch sự :
"Bộ trưởng Triệu, việc quá lạnh lòng.”
“ tin rằng ngài sẽ cho chúng một lời giải thích. sẽ về đợi lời giải thích của ngài. Đây là địa chỉ nơi chúng đang ở."
Thấy vẫn còn cơ hội cứu vãn, trưởng nhóm Lưu lau mồ hôi, kích động bộ trưởng Triệu :
"Được, , quá!"
Tịnh Thù về, mang theo vẻ mặt sùng bái của Tống Bân, về đến nơi trú ngụ, đón những d.ư.ợ.c sư ấm ức mấy ngày liền.
Cô chỉ huy Vương Đại Nãi:
"Đại Nãi, bảo thu dọn hết đồ đạc, chiều nay chúng sẽ thi đấu."
"Được, quá! Tịnh Thù, cô chúng ấm ức thế nào . Chúng chỉ chờ tỏa sáng thôi.”
“Cô cứ yên tâm, dặn dò kỹ . Đế Đô nước sâu hiểm ác, chúng sẽ lặng lẽ gây sự. Nếu ai khiêu khích, chúng cũng sẽ nhịn."
Tống Bân lau mồ hôi:
"Không gây chuyện? Qua hôm nay, e là các đều sẽ ngang ."
Cùng ngày, vốn dĩ là thời gian phát sóng trực tiếp cuộc thi đấu của Hiệp hội Dược Liệu Đế Đô, nhưng tin tức lềnh khắp nơi, kèm theo việc tất cả mạng đều cực kỳ quan tâm đến cuộc thi cũng đều ngơ ngác.
Ê, ê, mau bắt đầu chứ!
Đây liên quan đến vấn đề phân chia tài nguyên cho năm đấy!
Nếu thế, tại các nơi dồn hết sức lực để mang những d.ư.ợ.c liệu quý giá đến đây?
, cuộc thi đang diễn suôn sẻ đột nhiên đình chỉ.
Nghe là do một Hiệp hội Dược Liệu nào đó đình chỉ cuộc thi, khiến các Hiệp hội khác chỉ thể trơ mắt đợi, lướt qua bảng thông báo dữ liệu .