"Hóa là của Hiệp hội Dược Liệu? Nhìn xem, đây là !"
"Một lô bồ đề như thế ? Được cứu , cứu !"
Cả căn phòng kim loại bùng lên những tiếng reo hò phấn khích.
Bộ trưởng Triệu hào hứng bắt tay Tịnh Thù, liên tục ba tiếng "Tốt, , !"
Trưởng nhóm Lưu bên cạnh cũng kìm sự phấn khởi:
"Những ngày qua chúng lo đến phát điên, Bộ trưởng Triệu còn đưa lệnh quân sự... Ôi trời, đúng là 'Sơn cùng thủy tận nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn'!"
Bộ trưởng Triệu cảm thán gật đầu:
"Việc thể chậm trễ, chúng gặp lão Trương , đó cùng đến địa điểm thi đấu, nếu ông sẽ thực sự phát điên mất."
Tịnh Thù nhướng mày:
"Lão Trương? Là ai ?"
Bộ trưởng Triệu khẽ ho một tiếng:
"Là một lớn của , gọi quen ."
Trưởng nhóm Lưu ha ha, bí ẩn chỉ tay lên :
"Cô cũng thể hiểu rằng ông là tổng trọng tài của cuộc thi . Mặc dù lĩnh vực mà ông quản lý là lĩnh vực , nhưng chức vụ cao hơn.”
“Vì đứa cháu đích tôn của ông từng vô tình ăn hồng tuyến trùng, nên cũng nhiễm ký sinh trùng. Vì , ông mới nhận việc , nếu thì chẳng ai quản mớ hỗn độn ."
Tịnh Thù bừng tỉnh ngộ, đây chính là mà họ đó, dùng bồ đề để kéo dài sự sống cho đứa cháu trai?
Tịnh Thù cũng khỏi tò mò, bồ đề của cô sẽ hiệu quả như thế nào đối với ký sinh trùng thật sự nhiễm bệnh .
"Cô Tịnh, cô Tịnh Thù, điện thoại của cô! , đúng, cô Tịnh Thù vẫn , gặp chuyện gì!"
Giữa sự ồn ào náo nhiệt, Tống Bân, hồi phục khá nhiều, gọi với vẻ mặt kỳ lạ, đồng thời đưa điện thoại di động cho cô.
Tống Bân còn bổ sung:
"Là Quân... tìm cô khắp nơi mà thấy, nên gọi đến cho ."
Tịnh Thù gật đầu, nhận điện thoại.
Mấy ngày nay cô sắp xếp việc, cô ngắt liên lạc với Hiệp hội Dược Liệu:
"Alo? là Tịnh Thù, chuyện gì ?"
Bên điện thoại vang lên giọng của Quân Bao:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-947.html.]
"Kim Thiên Tứ nhờ hỏi thăm, cô gặp chuyện gì ? Nếu đúng là thì ở Đế Đô thi đấu cũng ...”
“Chuyện tài nguyên cần lo lắng, sẽ nghĩ cách lấy về cho Ô Thành. Nếu xảy chuyện gì, hãy để Tống Bân đến Trung tâm nghiên cứu sinh vật, bên đó sẽ cách giải quyết."
Tịnh Thù: "???"
Đang cái gì ?
"Cái gì? Không... xảy chuyện gì ? Chúng vẫn , cần lo lắng."
Tịnh Thù ngơ ngác, tuy rằng đó cô gây khó dễ đôi chút, nhưng cũng đến mức tham gia thi đấu chứ? Có hiểu lầm gì ở đây ?
Đầu dây bên truyền đến giọng kinh ngạc của Quân Bao:
"Cô ? Hai tiếng , Hiệp hội Dược Liệu Đế Đô thông báo hủy tư cách thi đấu của Hiệp hội Dược Liệu Ô Thành, còn đưa lên thông báo dữ liệu .”
“Sau đó, lão Chu và Kim Thiên Tứ đều liên lạc với những thi đấu. nghĩ rằng các cô gặp chuyện gì ."
Nghe , trong lòng Tịnh Thù dâng lên một cảm giác ấm áp khó tả.
Bị hủy tư cách là điều cô ngờ, nhưng phản ứng của Ô Thành ngoài dự liệu của cô.
Tài nguyên của Ô Thành trong năm đều đặt hết lên vai cô, cô tuyệt đối thể phụ lòng .
"Ồ, . Việc sẽ tự giải quyết... cứ ."
Bên truyền đến giọng của Quân Bao:
"Nếu cần giúp đỡ gì thì cứ nhé."
Sau đó, cuộc gọi kết thúc.
Vừa cúp máy, bộ trưởng Triệu mỉm tiến gần, nhưng ông chạm vẻ lạnh lùng của Tịnh Thù.
Ông thắc mắc hỏi: "Sao thế?"
Tịnh Thù lấy bình xịt tự chế từ tay trưởng nhóm Lưu, lạnh lùng :
"Bộ trưởng Triệu, xin , lô bồ đề đến như thế nào thì đêm nay sẽ về như thế . thể cung cấp cho các ông nữa."
Bộ trưởng Triệu biến sắc:
"Cô Tịnh, chuyện gì ? Không rằng lô bồ đề sẽ dùng sản phẩm tham gia thi đấu ? Thông tin ghi , thể tùy tiện đổi .”
“Hơn nữa, việc liên quan đến Hoa Hạ, đều đang chờ lô d.ư.ợ.c liệu để cứu mạng đó! Hay là cô gặp khó khăn gì? Chúng thể cùng bàn bạc mà!"
Tịnh Thù nhạt:
"Còn gì để bàn bạc nữa? Hiệp hội Dược Liệu Ô Thành chúng ngại khó khăn, đến Đế Đô thì gây khó dễ.”