“Lần còn giành giật với , ánh mắt khi đó thật đáng sợ..."
Kim Thiên Tứ mừng rỡ dậy, lập tức :
"Khách sáo, khách sáo, Tịnh Thù , cô sớm . Lô hạt giống cô tặng , Ô Thành sẽ ghi nhớ lòng của cô, quốc gia sẽ nhớ ơn cô..."
"Không tặng ."
Tịnh Thù khoát tay.
Vì lô hạt giống , cô lên núi đao, xuống biển lửa, gặp nguy hiểm hai .
Kim Thiên Tứ hiếm khi trợn mắt, suýt nữa phá hỏng hình tượng.
Ông nặn nụ gượng:
"Điều kiện là gì, thẳng ."
"Thuốc miễn phí, hạt giống cũng miễn phí. tất cả nông sản trồng , 30%."
"Cô cướp , thế cho nhanh."
Kim Thiên Tứ tức đến suýt ngất, bao giờ gặp ai há miệng sư tử đòi đến mức .
"Ngài cũng là cướp . Đại đa nông sản đều tuyệt chủng . Số hạt giống là nông sản đầy đủ nhất hiện nay. Hơn nữa, nếu trồng còn tính phí, chẳng quá hời ."
Kim Thiên Tứ ừng ực uống cạn chén , mới thở :
"Tình hình đất đai bây giờ cô cũng , sản lượng giảm nghiêm trọng. Những thứ trồng để một nửa giống. Cô còn 30%, còn gì?”
“Nhiều nhất là cho cô 10% là quá lắm , trồng gì ít nhất cũng cho cô nếm thử."
"Ngài cũng đấy, chỉ trồng d.ư.ợ.c liệu, mà còn trồng trọt.”
“Mẹ là của Bộ Nông nghiệp, cả nhà đều canh tác. Đồ trồng dù ở tận thế, sản lượng cũng thấp.”
“Đến lúc đó gọi tới hướng dẫn, đảm bảo thu hoạch , lỗ. 30% để đổi lấy hạt giống tuyệt chủng, chẳng đáng giá ?"
"20%, thể nhiều hơn. Tối đa bồi thường cô thêm 20% sản lượng dựa theo hạt giống trồng."
"Được, chốt đơn."
Tịnh Thù vui vẻ đồng ý.
Thực ngay từ đầu cô 20%, chỉ là sợ mặc cả nên mới tăng lên một phần.
Giá đối với Ô Thành là đáng giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-926.html.]
Kim Thiên Tứ khổ:
"Không ngờ ngày chính phủ như vay nợ của cô ."
Trước tiên sử dụng hạt giống của Tịnh Thù, khi thu hoạch xong mới trả trái cây cho cô.
Sau , ngay cả trong thời điểm khó khăn nhất, cũng một phần lương thực thuộc về Tịnh Thù.
Hiện tại, cô lấy nhiều lương thực như , giúp chính phủ giảm bớt áp lực thiếu lương thực, gây thêm phiền phức cho cô.
Tịnh Thù gãi mũi, lời nào.
Cô rõ diễn biến tiếp theo sẽ thế nào.
Thời kỳ khó khăn nhất của tận thế đang đến gần, cô chỉ cầu mong trong giai đoạn thể âm thầm phát tài, ăn ngon ngủ kỹ, đừng ai tìm cô gây phiền toái, đừng động một chút là bắt cô nộp lương thực dự trữ là .
"Vậy thì cứ cất giữ hạt giống của cô trong kho nhé, thu phí bảo quản. Nếu cô cần thể đến lấy bất cứ lúc nào."
Kim Thiên Tứ gọi thư ký đến, ghi những gì bàn bạc lên hệ thống dữ liệu , còn thêm cả những điều kiện .
Không chỉ , Kim Thiên Tứ còn xếp chuyện hàng tuyệt mật của Ô Thành, chỉ nắm quyền tối cao mới thể đổi.
Ai dám động 2 phần sản lượng nông sản thì chuyện đem lên Đế Đô cũng đều hợp lý cả.
Tịnh Thù gật đầu như gà mổ thóc, dù Kim Thiên Tứ , cô cũng định cất giữ lô hạt giống đó trong kho của Ô Thành.
Nếu , với lượng lớn như , cô thật sự chỗ để.
Để trong gian cũng thể đường đường chính chính lấy .
Chỉ thể tranh thủ thời gian, bí mật chuyển một ít các loại gian.
Đã là trứng gà thì thể đặt hết một giỏ.
Dù giờ, cô vẫn luôn cất giữ Hồng Tuyến Trùng bên trong, an , nhưng nếu trong kho xảy chuyện gì, mất hết hạt giống thì cô nước mắt.
Sau khi chuyện bàn bạc xong xuôi, cả Tịnh Thù và Kim Thiên Tứ đều thở phào nhẹ nhõm, coi như cởi bỏ khúc mắc trong lòng.
Kim Thiên Tứ bắt tay sắp xếp nơi cất giữ và kế hoạch trồng trọt hạt giống :
"Lô hạt giống sẽ giao cho Bộ Nông nghiệp. Bộ Nông nghiệp hiện tại đang chịu áp lực quá lớn, cũng thời gian và mặt bằng để trồng trọt.”
“Ông hãy lệnh cho Bộ Khoa học kỹ thuật, sử dụng phương pháp đó để trồng."
Ông lẩm bẩm ngừng.
Kim Thiên Tứ kín kẽ, nhưng Tịnh Thù nghĩ, phương pháp nào?