Nếu những , hạt giống của cô sớm còn.
Tịnh Thù luôn định sẽ cảm ơn họ thật , thông tin đó, cô vô cùng vui mừng, đến lúc đền đáp ân tình .
Kim Thiên Tứ uống , kín đáo móc vài quả nho khô từ trong túi nhai, :
"Đều sắp xếp thỏa, báo cáo lên Đế Đô cũng gửi xong. Vài ngày nữa sẽ một chuyến bay tới Đế Đô, họ sẽ cùng chuyến đó.”
“Lát nữa thể dẫn cô gặp họ. Cô cảm ơn cho đàng hoàng đấy."
Tịnh Thù thở phào nhẹ nhõm, cũng mỉm :
"Đó là điều đương nhiên."
Kim Thiên Tứ mỉm hỏi Tịnh Thù:
"Vậy cô định bán phần hạt giống chia cho chính phủ như thế nào? Còn t.h.u.ố.c để hạt giống ảnh hưởng bởi phóng xạ, cô định bán ?”
“Chuyện Đế Đô mua t.h.u.ố.c của cô, đều cả . Đó là họ tự chuốc lấy thôi, haha.”
“Cô cứ thoải mái đưa yêu cầu, chúng bàn bạc, để vết xe đổ như Đế Đô, cũng ảnh hưởng đến tình cảm giữa cô và Ô Thành."
Tịnh Thù xoắn tóc thành vòng tròn, lúc thì ngẩng lên Kim Thiên Tứ đang thản nhiên, lúc thì cúi đầu.
"Sao? Vẫn nghĩ ?"
Thấy Tịnh Thù gì, Kim Thiên Tứ liền mỉm , còn gợi ý:
"Hay là trừ khoản nợ của cô? Hoặc là cô đổi lấy thứ vật tư gì? Bí mật cho cô nhé, kho dự trữ của Ô Thành, hễ gì là cô thể chọn thoải mái.”
“ cô thiếu lương thực, nhưng sẽ đến lúc cô ăn hết chứ?”
“Bây giờ tình thế ngày càng tệ, trồng trọt cũng khó thu hoạch gì. Cô nên tích trữ thêm những loại thực phẩm thể để lâu.”
“Các loại trái cây đóng hộp, thịt đóng hộp, thậm chí là lương thực phát triển năm 2020, với lượng lớn và đủ chất dinh dưỡng.”
“Nếu cô thấy vẫn ý, thể lấy món đồ ăn vặt hiếm trong kho riêng của Kim Bá Bá trao đổi với cô, cô gì?"
Tịnh Thù cúi đầu gãi cằm, khụ khụ, cô nghĩ xong, thực nghĩ xong từ lâu . Chỉ là tiện , sợ mắng thôi.
Thấy Tịnh Thù vẫn phản ứng gì, Kim Thiên Tứ nhướng mày.
Thái độ thờ ơ như , chắc hẳn là nghĩ chứ? Đừng là đưa yêu cầu quá đáng đấy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-925.html.]
Cuối cùng, Tịnh Thù ngẩng đầu, ánh mắt kiên định. Thôi kệ, dù sớm muộn gì cũng .
Cô hắng giọng, cũng quyết định liều một phen.
Yêu cầu là quá đáng nhé.
Những thứ Kim Thiên Tứ đều khiến cô động lòng, nhưng Tịnh Thù hiểu rõ, tận thế chỉ kết thúc trong vài năm.
Vì , để tính đường dài, cô cần nhiều thứ ngay mắt. Cô vốn thiếu gì.
Hơn nữa, nếu để khác cô đổi lấy một lượng lớn vật tư từ tay Kim Thiên Tứ, chẳng tự rước họa ?
Của cải nên lộ, ở tận thế để lộ lương thực, khiêm tốn.
"Chúng đều là một nhà mà."
Tịnh Thù mỉm.
Kim Thiên Tứ cảnh giác, bỗng nhiên , chắc là ý .
"Đối xử với Ô Thành đương nhiên sẽ như Đế Đô. Thuốc giải phóng xạ pha chế còn dư đủ để dùng cho hạt giống , coi như tặng cho chính phủ, thế nào?"
Tịnh Thù nghiêm túc :
"Đương nhiên, ngài cũng giá trị của loại t.h.u.ố.c đó, đổi với Đế Đô là đổi lấy gì mà."
tặng cho ngài thứ giá trị cao như , tiếp theo điều gì quá đáng cũng chứ?
Kim Thiên Tứ biểu hiện vui mừng như mong đợi, ngược càng cảnh giác, còn nhíu mày .
Ông chút thăm dò, Tịnh Thù rốt cuộc định gì đây? Cô bảo tặng ? Chắc chắn là vì điều sắp tiếp theo quá đáng lắm!
Bởi đời vốn tồn tại khái niệm mua một tặng một, thứ tặng kèm đều tính giá của thứ mua.
Kim Thiên Tứ đồng ý , mà bảo:
"Rốt cuộc cô định thế nào, thẳng , đừng vòng vo nữa."
"Ngài gì , ngài đây chẳng còn , chúng đều là một nhà, Ô Thành là quê của ? Đã là quê , phần hạt giống chia cho Ô Thành, tất nhiên cũng cống hiến cho Ô Thành .”
“Bàn chuyện bán bán, thật tổn thương tình cảm đúng ? Hiện giờ lương thực khan hiếm, vật tư dự trữ tất nhiên dùng đúng chỗ. dám tự lấy , còn kho đồ ăn vặt riêng của Kim Bá Bá, càng dám lấy.”