Trọng Sinh Từ Tận Thế Cùng Không Gian Rubik - Chương 891

Cập nhật lúc: 2025-10-01 06:50:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một giọng vang lên:

“Đội trưởng, chúng thực sự theo lời trong chiếc loa ? Chăm sóc con gà để nó đẻ trứng cho chúng ăn ư? mà... nó chỉ là một con gà, đẻ nhiều trứng chứ?”

Lý Đại Hữu yếu ớt :

“Dù chỉ đẻ vài quả trứng, đó cũng là tấm lòng của phía . Hơn nữa, chúng thành nhiệm vụ chuyển hàng đến đích, tự ý sử dụng hàng hóa, thậm chí còn nhờ cứu hộ.”

“Lần , nếu thể sống sót trở về, sẽ chịu trách nhiệm và tự phạt thôi.”

Vương Đan mát-xa cho con gà béo nuốt nước bọt, :

“Đội trưởng, thế chứ... Nhìn con gà mà xem, thịt chắc và nhiều thế , giống như cơ bắp . Nhìn đôi cánh của nó cũng đủ món gà xào ớt cho cả đám .”

Vương Đan liếc sang đùi gà, lắc đầu:

“Còn đôi đùi nữa, to bằng cánh tay . Nếu món đùi gà om chắc chúng ăn cả ngày.”

Con gà bỗng dưng cứng đờ .

là Đường Tăng, tại ai cũng ăn thịt nó? Ăn trứng hơn ?

Con gà kêu lên cục tác và vỗ cánh mạnh, mổ vài cái tay Vương Đan khiến đau đớn la hét nhưng dám phản kháng con gà quý giá .

Con gà vỗ cánh bay tới chỗ Tịnh Thù, lóc ôm c.h.ặ.t c.h.â.n cô:

“Chủ nhân, cuối cùng cũng đến . Huhu, ở đây ai cũng ăn thịt gà! về nhà!”

Tịnh Thù nhướng mày, vỗ về con gà đang tổn thương tinh thần. Sau đó, cô sang hỏi:

“Nghe ăn thịt con gà của ?”

Dưới ánh sáng lờ mờ, thấy một cô gái vác theo chiếc thùng lớn, đeo ba lô khổng lồ, trông như một kho chứa hàng hóa di động.

Cô mặc đồ ấm áp, dày dặn, tựa như một vị thần giáng thế, mang đến cho vô vàn hy vọng.

Lý Đại Hữu kinh ngạc vui mừng :

“Đây là phía phái xuống...”

Chưa kịp hết câu, thấy giọng báo cáo:

“Báo cáo! Người từ phía rơi xuống nhà Nhị Ca Tử. Sau khi một ít bánh quy nén rơi , dân làng trong Cát Sơn Câu tranh giành và... thể tìm thấy nữa.”

Người đến thấy phụ nữ với túi lớn túi nhỏ tàu, liền nhỏ giọng nốt:

“Không tìm đó.”

Cuối cùng thì trong đội tàu cũng nhận phụ nữ mặt chính là mà phía phái xuống.

Vương Đan, vẫn đang xoa tay đau đớn, lúng túng hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-891.html.]

“Đây... đây là gà của cô ?”

Tịnh Thù xoa đầu con gà ngước đám rách rưới, gầy yếu như những bộ xương di động, hỏi với vẻ kinh ngạc:

“Không lẽ là gà của ai khác ?”

Tại trông họ còn yếu đuối hơn cả dân làng bên ngoài ?

Vương Đan càng lúng túng hơn:

“Cô đừng giận, chúng chỉ tưởng tượng thôi, lâu lắm ăn gà. chúng cũng dám thịt nó ...”

“À đúng , cô tên gì nhỉ? là Vương Đan, còn đây là đội trưởng của chúng , Lý Đại Hữu. Còn là 7 thành viên của đội. Chúng 3 hy sinh trong nhiệm vụ .”

Tịnh Thù cau mày:

là Tịnh Thù.”

“Là Tịnh Thù ?”

“Đó chính là mục tiêu quan trọng nhất của chuyến vận chuyển !”

“Là chủ sở hữu của lô hạt giống, lập công lớn trong việc cứu vớt nhiều giống cây quý hiếm của đất nước!”

Ánh mắt đầy kính trọng và ngưỡng mộ từ xung quanh nhanh chóng dồn về phía Tịnh Thù.

Lý Đại Hữu đỡ dậy, với bụng phình to, ông kính cẩn chào một cái :

“Chúng cố gắng hết sức để bảo vệ hạt giống và cuối cùng cũng đợi các vị đến !”

Tịnh Thù thở dài.

họ chịu đựng gian khổ như thế nào đường .

Việc cạn lương thực và nước uống trong tình huống nguy cấp như mà họ vẫn đụng đến hạt giống để sống sót là một điều phi thường.

“Tại thấy các còn yếu đuối hơn cả dân làng ngoài ? Trên đường xảy chuyện gì ?”

Tịnh Thù Lý Đại Hữu, trông như sắp gục ngã và cau mày :

“Anh mà thành thế ? Chẳng hạt giống để ăn ?”

Vương Đan vội giải thích:

“Số hạt giống quý giá, chúng nỡ ăn. Mỗi ngày đều kiểm tra tình trạng hạt giống, chỉ lấy những hạt mốc, nảy mầm hoặc hỏng để ăn.”

“Đội trưởng bảo là chịu trách nhiệm chính, nên dám ăn cả hạt giống hỏng.”

“Thực , đội trưởng nỡ ăn, phần lớn hạt giống hỏng đều chia cho dân làng ở Cát Sơn Câu... Còn thì chỉ ăn đất để cầm cự.”

 

Loading...