Trọng Sinh Từ Tận Thế Cùng Không Gian Rubik - Chương 890

Cập nhật lúc: 2025-10-01 06:50:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hách Vận Lai thất vọng:

sẽ nhanh chóng tìm cách xuống đó cùng cô. Có ở đó, cô sẽ gặp nguy hiểm .”

Mấy món khô cứng và lạnh lẽo chẳng gì ngon cả.

Anh thích nhất là buổi sáng uống một ly sữa nóng và ăn trứng ốp la, hoặc một chiếc bánh cuốn nhân thịt kèm trứng.

Đáng tiếc là chiếc xúc xích yêu thích của cũng lấy mất . Anh đây chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Lục Liễu thêm:

“Tốt hơn hết là mang thêm bánh quy nén xuống cho . Chúng khi nào mới thể gửi thêm lương thực nữa.”

Tịnh Thù đáp lời bằng một tiếng "Ừ", mang theo chiếc hộp lớn của , cùng với các vật dụng cá nhân như lều trại.

Chẳng mấy chốc, Tịnh Thù chuẩn xong xuôi.

“Cái nặng thế, cô mang nổi ?”

“Có cần mạo hiểm ? Dưới cao lắm đấy.”

Tịnh Thù vỗ vỗ bộ dù xương đặc biệt và :

“Ông nội dùng vật liệu đặc biệt của Tiền Đa Đa đấy. cũng luyện tập vài , yên tâm .”

Trước ánh mắt lưu luyến của , Tịnh Thù mở chiếc dù xương và nhảy khỏi vách đá.

Cơ chế của chiếc dù giống như một chiếc dù lượn, nhưng nếu điểm tựa, nó sẽ bật như lò xo, nên thích hợp cho loại địa hình .

Đèn pha soi sáng cho Tịnh Thù như thể dẫn đường, nhưng thực cần.

Cô dễ dàng điều khiển hướng bay, và cuối cùng hạ cánh an với một cú lộn vòng.

Cô đáp xuống một căn nhà gạch, nhưng do mang theo quá nhiều đồ đạc, nên “RẦM” một tiếng, cô thủng một lỗ lớn mái nhà.

“Khụ khụ.”

Bị khói bụi xung quanh ngạt thở, Tịnh Thù giữ chặt chiếc hộp lớn của .

Một đồ trong ba lô văng ngoài, trong đó vài gói bánh quy nén rơi xuống chân của đàn ông trong nhà, khiến ông ngạc nhiên cầm lên ngửi.

Gương mặt ông liền sáng bừng lên vì phấn khích:

“Là đồ ăn! Là đồ ăn!”

Ông vội vàng xé bao bì và bắt đầu ngấu nghiến ăn, miệng đầy vụn bánh quy.

Một thanh bánh quy nén là đủ cho bữa của một lớn, nhưng ông cố nuốt vội vàng trong vài miếng, thể nào ăn hết nổi.

Những thấy tiếng động liền kéo đến xem náo nhiệt, và họ nhanh chóng nhận điều gì đó đúng.

“Nhị Ca Tử, đội cứu trợ thả đồ ăn xuống ? Mẹ nó, con gà già bọn họ giấu , chúng ... Nhị Ca Tử? Mẹ nó, đó thật sự là đồ ăn!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-890.html.]

“Ưm... ưm ưm.”

“Đồ ăn ? Đồ ăn gì thế?”

Một đám đói khát với ánh mắt dữ tợn lao tới.

Phần lớn trong họ là đàn ông, ít phụ nữ, và Tịnh Thù thấy bóng dáng đứa trẻ nào cả!

“Nhị Ca Tử, đưa cho một chút ! Anh ăn hết nổi !”

Đám đông nhanh chóng tràn tới và Nhị Ca Tử đè bẹp chân.

Ngay cả những tin đồ ăn cũng ào .

Không thể rõ ai đang tranh giành cái gì.

Bị kẹt đám đông, Nhị Ca Tử hét lên:

“Đội cứu hộ thả đồ ăn xuống! Có rơi xuống mang theo nhiều đồ ăn!”

Đám đông lập tức chuyển hướng, nhưng tìm thì ? Người ?

“Người ? Có ai thấy ?”

“Đừng để đó chạy thoát!”

“Người đó mang theo nhiều đồ ăn lắm!”

Cả đám trong làng phát cuồng một nữa.

Đặc biệt là những nếm thử bánh quy nén.

Họ thể kiềm chế bản khi cảm nhận hương vị tuyệt vời đó!

Bánh quy nén vị sữa, ngọt nhẹ, chỉ cần một miếng thể nhai cả ngày.

Vị ngọt thơm cứ lưu trong miệng, khiến cơn đói càng dữ dội hơn!

“Chắc chắn đó đến chỗ Vương Đan !”

“Đi thôi, chúng tìm đó. Đồ ăn khó khăn lắm mới phát xuống, chúng sắp c.h.ế.t đói , thể để họ tham ô hết ?”

“Chờ ! Các cứ xông lên như thế, liệu họ hiểu tình hình mà đưa đồ ăn cho chúng ? hai kế hoạch đây...”

Người trong làng bắt đầu bàn tính cách để đòi lương thực từ đội cứu trợ.

Về phía Tịnh Thù, nhiều nỗ lực lẩn tránh đám đông, cuối cùng cô cũng thành công đoàn tụ với con gà béo của .

Là chủ nhân, cô chính xác nó đang ở .

Khi tìm thấy, cô thấy con gà đang thoải mái một chiếc đệm.

còn cẩn thận rót nước bùn cho nó uống, bày cho nó một đĩa bùn để ăn, và thậm chí đang mát-xa cho nó!

 

Loading...