Trọng Sinh Từ Tận Thế Cùng Không Gian Rubik - Chương 873

Cập nhật lúc: 2025-10-01 06:48:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Làm ? Đương nhiên theo bọn tao, về để lấy trứng khỏi nó.”

Gã "đầu nồi" nhếch môi .

“Chúng thể cùng ?”

Lục Liễu vẫn lịch sự hỏi, vì trong Dương Dương vẫn còn ấu trùng, nên chuyện khách khí.

“Thuyền của bọn tao chở thêm . Cứ yên tâm, bọn tao chỉ ăn chút đồ ăn thôi. Con ấu trùng quý giá hơn nhiều so với thằng bạn của mày, bọn tao ăn thịt .”

Gã "đầu nồi" khẩy.

Dương Dương híp mắt, nụ môi càng rõ ràng hơn.

Hãy chờ đấy, đừng để cơ hội thoát .

“Chúng sẽ dùng tấm ván để nối qua.”

Lục Liễu chỉ hai tấm ván gỗ lớn tháo từ cửa xe trung chuyển.

“Mày .”

tên Văn Quân liếc quanh, chỉ Tịnh Thù, trông vô hại nhất:

“Cô .”

Tịnh Thù ngạc nhiên, nhưng biểu lộ sự sợ hãi.

rằng nếu cô điều gì đó bất thường, thì thể sẽ gặp nguy hiểm lớn hơn.

Lúc , Quân Bao đột nhiên giơ tay lên một cách dũng cảm và :

cũng , ?”

Cả nhóm Quân Bao, trông như một công tử yếu ớt, khiến đám đàn ông thoáng nảy sinh ý định bắt cóc thêm.

chúng nghĩ đến tiểu đội trưởng, chắc chắn sẽ đồng ý.

"Được thôi, lên . đừng giở trò. Nếu , mấy sẽ trở thành thức ăn cho quái vật."

Gã "đầu nồi" với giọng dọa nạt, bắt đầu thuyền trở về.

Quân Bao nhanh nhẹn nhảy lên tấm ván, mắt sáng lên Tịnh Thù như :

"Nhanh lên, đuổi theo họ!"

 

Tịnh Thù khẽ cong môi, bất đắc dĩ lướt ván vũng bùn.

Do thêm một nặng nề, mỗi di chuyển, nước bùn tràn lên ván, thấm quần áo của cô.

Quân Bao còn tệ hơn khi bùn b.ắ.n tung tóe, cuối cùng đành từ bỏ cố tránh nữa.

Vào lúc họ tới giữa vũng bùn, Tịnh Thù nhận thấy một nguồn năng lượng nào đó gian rubik của cô phản ứng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-873.html.]

Cô hưng phấn, lẽ chất lỏng đen đang ở vũng bùn.

để xuống kiểm tra? Vũng bùn sâu bao nhiêu? Cô cần tìm cơ hội để điều tra kỹ hơn.

Trong khi Tịnh Thù đang mải suy nghĩ, Quân Bao bắt đầu trò chuyện với một trong những gã đàn ông.

Ra khỏi vũng bùn, Tịnh Thù cảm thấy chút tiếc nuối.

Văn Quân dẫn đầu đoàn, Quân Bao nhanh nhẹn theo , còn Dương Dương và Tịnh Thù ở giữa.

"Đầu nồi" và một gã khác cuối, canh chừng họ.

“Các là cư dân bản địa của dãy núi ? Có bao nhiêu ? Ở đây bao lâu ? Lương thực ở ? Sao các liên lạc với chính quyền? Bọn họ nhất định sẽ phát lương thực cho các , sống thế khổ quá mà…”

Tịnh Thù: “….”

bao giờ nghĩ rằng Quân Bao nhiều như , nhất là trong tình huống .

Dương Dương u ám chằm chằm Quân Bao, nghĩ thầm:

Anh đang ? bắt cóc mà, đối phương còn thả , mà tỏ quá thiện !

Gã "đầu nồi" đáp , nhưng Văn Quân thì lạnh nhạt trả lời:

“Trước đây chúng sống ở một ngôi làng nhỏ thuộc phía bắc thành phố Ô Thành. Nửa năm , dãy núi bỗng dưng áp sát từ bốn phương tám hướng, khiến chúng mắc kẹt ở đây.”

“Sao cầu cứu? Hoặc các thể ngoài, tìm sự trợ giúp mà.”

Quân Bao tiếp tục hỏi.

“Liên lạc cắt đứt. Ban đầu chúng cũng định cầu cứu, nhưng… nguồn lương thực cắt đứt, những sống sót cũng rời , nhưng ai ngoài cũng .”

“Chúng chỉ còn cách ở đây, sống sót qua ngày. Nơi nào cũng là tận thế, sống sót mới là điều quan trọng.”

Văn Quân thở dài.

“Bây giờ các tìm nguồn lương thực ?”

Mắt Quân Bao sáng lên.

“Ừ.”

Văn Quân đáp ngắn gọn, gì thêm.

Mặc dù vẫn là núi non xung quanh, nhưng cảnh quan đổi rõ rệt.

Gã "đầu nồi" chỉ những khu vực chèn ép bởi dãy núi và :

“Chỗ vốn là trường tiểu học hy vọng của làng chúng , nhưng hai ngọn núi chèn .”

“Bên là quảng trường làng, giờ chỉ còn một cái đình nhỏ. Một nửa ngôi làng của chúng kẹt giữa các ngọn núi, nhiều c.h.ế.t trong khi đang ngủ, thậm chí để xác, lẽ họ trở thành phân bón.”

Dương Dương nghiến răng đầy căm phẫn, đúng , ban đầu cũng nghĩ đây chỉ là một ngôi làng nhỏ kẹp giữa hai mảng địa tầng đột ngột di chuyển.

Ai ngờ rằng những kẻ ở đây dám tay với , chính sơ suất!

 

Loading...