Trọng Sinh Từ Tận Thế Cùng Không Gian Rubik - Chương 867

Cập nhật lúc: 2025-10-01 06:48:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu cô cũng trực thăng, cô thể bay đến để kiểm tra tình hình ngay lập tức.

Tuy nhiên, việc tìm kiếm đoàn tàu giữa dãy núi cũng khác gì mò kim đáy bể.

Bay trực thăng qua vùng núi đầy rủi ro, nhưng dù tốn kém nhiên liệu đến , cũng vẫn nhanh hơn nhiều so với việc đường bộ.

Cô tự an ủi bản rằng mỗi cách đều ưu và nhược điểm.

"Vậy bây giờ theo hướng nào?"

Dương Dương trầm giọng hỏi, bắt đầu thảo luận với quản gia Lục Liễu.

Lúc , nếu chọn sai đường, họ sẽ càng lạc xa mục tiêu.

Lục Liễu đáp:

"Chúng sẽ theo con đường chính , còn các hướng khác thì sẽ cho thăm dò. Nếu manh mối, chúng sẽ lập tức đổi hướng."

"Con đường sẽ mất nhiều thời gian.”

Lục Liễu thở dài.

Dãy núi quá lớn, nếu đoàn tàu ở đây, họ sẽ đến tận cùng dãy núi để tìm kiếm.

nếu đoàn tàu thực sự dạt đây, cũng là quá tệ.”

Dương Dương đưa tay vạch một khu vực.

“Nếu nó kẹt trong khe núi nào đó, chúng thể cứu hộ dễ dàng hơn. Chỉ sợ...”

Anh ngừng , điều tồi tệ nhất.

"Hy vọng tình hình của họ vẫn ."

Cả nhóm ai nấy đều nặng nề. Đặc biệt là Tịnh Thù.

Đây là hạt giống mà cô vất vả mang về từ nước M, nếu gian của cô chật kín và thể công khai vận chuyển chúng, thì cô nhờ đến đội vận chuyển.

Tất cả đều do phận cả.

"Họ sẽ cầm cự cho đến khi chúng cứu họ.”

Dương Dương an ủi, cả nhóm dậy lên xe, để Hồng Bân ngủ, và Lục Liễu phiên lái xe.

Tịnh Thù nghĩ thầm:

"Nếu cứu họ sớm, hạt giống ăn mất cũng sẽ ít hơn."

Trong lòng cô đang rỉ máu.

Cứ mỗi bữa ăn của đoàn tàu, cô là một phần hạt giống mất .

Ăn hạt giống vấn đề lớn, nhưng điều đáng sợ hơn là cả và hạt giống đều mất.

Trong suốt quá trình đó, Quân Bao hề tham gia bất kỳ cuộc thảo luận nào.

Ngay cả khi Dương Dương và Lục Liễu đưa quyết định, cũng đưa ý kiến.

Điều khiến cảm thấy Quân Bao thực sự chỉ là theo để... cảnh.

Tịnh Thù cũng chẳng bận tâm đến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-867.html.]

Cô cảm thấy suy nghĩ của Quân Bao giống với bất kỳ ai.

Trong khi tất cả đều lo lắng về hạt giống, thì Quân Bao hăng say đào bới đất.

Anh còn mang về một xô đất và tuyên bố:

tìm thấy loại đất khác biệt ở đây.”

Chỉ Lục Liễu, với sự chu đáo của , mới đáp một cách lịch sự:

“Đây là loại đất mà chúng tìm thấy hôm qua ?”

Cuộc trò chuyện ngắt quãng nhờ Lục Liễu.

Tịnh Thù thì quan tâm, ngay cả khi thấy Quân Bao âm thầm nhặt lông gà trong xe, cô cũng chẳng gì.

Đêm qua, Quân Bao còn hỏi cô xem thể nhổ vài sợi lông của Gà Béo .

Lúc đó, Gà Béo Quân Bao đầy kinh ngạc, thể hiểu nổi gì.

Tịnh Thù : "Không , lông gà còn mang về để áo lông."

Nghe , Gà Béo thở phào nhẹ nhõm.

Ai nghĩ đến việc nhổ lông của nó chứ? mơ!

"Chỉ một sợi thôi, ?"

Quân Bao kiên trì.

"Một sợi cũng ! Lông ngỗng còn áo, lông gà ? Lông của Gà Béo còn ấm hơn lông ngỗng nhiều."

Tịnh Thù kiên quyết từ chối.

Nếu là bình thường, cô sẽ nhổ vài sợi cũng , nhưng Quân Bao là một kỳ lạ, ai mà định gì với lông gà?

thể đề phòng như Quân Bao.

Hầu hết đều ganh tị vì Gà Béo thể đẻ trứng.

Thậm chí kẻ còn đ.á.n.h cắp nó.

Quân Bao chẳng hề ý định đó, sự chú ý của khác lạ.

thì, miễn là quá đáng, cô cũng để tâm.

Chiếc xe tiếp tục tiến lên con đường đèo quanh núi.

Đường đèo là gì? Đó là những khúc cua gấp vách núi, uốn lượn liên tục, nếu cẩn thận, xe thể rơi xuống vực sâu.

Cả đội mất bốn, năm ngày vượt qua những con đường quanh núi hiểm trở.

Cứ mỗi khi họ vượt qua một dãy núi, phía hiện một dãy núi khác.

Đến khi họ qua một con đường bằng phẳng, Tịnh Thù vui mừng nghĩ rằng cuối cùng họ cũng thoát , nhưng chỉ mười lăm phút , dãy núi khác hiện mắt.

Tứ phía là núi, đường .

Cô bắt đầu cảm thấy bất an.

 

Loading...