Hách Vận Lai thò đầu khỏi giường , còn Dương Dương ho khan hai tiếng, lôi hai bao gạo.
"Định gì thế? Đây là gạo Đào Hoa Hương, loại gạo ngon đó."
"Không thời gian gấp gáp , bọn định nấu cơm nắm để ăn dọc đường. Không chỗ gạo đủ cho và Hách Vận Lai trong vài ngày tới ?"
Hách Vận Lai sang với ánh mắt mong đợi.
Tịnh Thù là nấu ăn ngon, nên nếu thể ăn cùng với cô, chắc chắn sẽ là một bữa tuyệt vời.
"Làm cơm nắm khó, nhưng nó thể sánh với đồ ăn của chứ?"
Tịnh Thù cân nhắc túi gạo vài chục cân, một lượng đủ cho cả nhà cô ăn nửa tháng.
"Chỉ mỗi gạo thì lợi cho bọn quá ."
Chưa kể vấn đề nhiên liệu, còn trứng gà và đủ loại thịt khác, thứ nào cũng quý hơn gạo. Món ăn do Tịnh Thù nấu lúc nào cũng thơm ngon.
"Được thôi, theo cách cũ, ăn gì thì các ăn nấy."
Tịnh Thù , dù khẩu phần của cô cũng lớn, chia sẻ một chút chẳng .
Với bạn bè như thế, Tịnh Thù bao giờ tiếc.
"Tối nay ăn đơn giản thôi."
"OK, xong gọi dậy nhé."
Hách Vận Lai xong lăn ngủ tiếp.
Thấy Lục Liễu và Quân Bao ý định nấu ăn, Tịnh Thù quyết định một bữa đơn giản.
Cô nấu một nồi cơm đầy, cho thêm xúc xích, thịt kho, sò khô và tôm khô.
Cô còn dùng nước vo gạo để rửa mặt, đó Gà Béo cũng dùng nước để rỉa lông, lãng phí chút nào.
Khi cơm bắt đầu tỏa hương thơm, cô thêm một ít rau khô và trứng gà tươi đẻ .
Sau khi tắt bếp, Tịnh Thù đậy nắp nồi và để cơm hấp thêm trong năm phút, trứng chín tới, béo ngậy, ngon nhất là trộn với cơm.
Cô một ít nước sốt từ dầu hào và nước mắm, đổ nồi cơm trộn đều.
Mùi thơm của trứng, thịt và cơm hòa quyện, khiến cả chiếc xe khách ngập tràn hương vị hấp dẫn.
Tịnh Thù lấy riêng phần cơm cháy , đặt lên nồi cơm.
Đã ăn cơm niêu thì nhất định cơm cháy.
Sau khi chia cơm , cô định mang nồi lều để từ từ thưởng thức, nhưng thấy Quân Bao đang hào hứng.
Anh mặc bộ đồ ngủ lông ấm áp, tay cầm túi sưởi và cạnh Gà Béo.
Trên sàn xe, vương vãi vài lon thức ăn cho thú cưng ăn hết, vài thanh năng lượng và một bao thức ăn khô cho vật nuôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-864.html.]
Gà Béo ăn vui vẻ, chỉ trong chốc lát đẻ một quả trứng to bằng nắm tay, khiến Quân Bao kinh ngạc.
Anh cầm quả trứng lên, nó một hồi lâu, trầm tư suy nghĩ, cho đến khi Tịnh Thù khẽ hắng giọng lưng.
Cô cảm thấy huyết áp đang tăng lên, sắp bùng nổ.
Gà Béo im, ngẩng đầu cô, giống như một đứa trẻ mắc , từ từ tiến gần Tịnh Thù, rúc chân cô để lấy lòng.
Tịnh Thù để ý đến nó, thẳng tới chỗ Quân Bao.
Gà Béo chủ nhân thực sự đang giận, nhưng đây những bạn của chủ nhân cho nó ăn là chuyện bình thường.
Hơn nữa, là đầu độc nó, vì nó miễn nhiễm với loại độc mà.
Ngay cả khi kẻ thù cho nó ăn, chủ nhân cũng sẽ mừng vì đỡ tốn lương thực.
Tịnh Thù quá nhiều về khả năng đặc biệt của Gà Béo.
Nhất là khi Quân Bao là cháu của Kim Thiên Tứ, từ Đế Đô đến, nếu để ý đến con gà của cô thì ?
“Thế giới quả thực kỳ diệu, thật hiếm thấy con nào to khỏe như thế .”
Quân Bao dậy, vẻ mặt chút hổ. Anh còn đưa cho Tịnh Thù ba quả trứng.
“Anh cho nó ăn thì cứ giữ lấy trứng .”
Tịnh Thù , lườm Gà Béo.
là bạn bè thiết mà dám ăn thức ăn của khác mà hỏi.
Quân Bao đưa trứng cho Lục Liễu, sang nồi cơm của Tịnh Thù, thành thật với Lục Liễu:
“ đói .”
Không ăn gì, nhưng rõ ràng là đói thật.
Lục Liễu lộ vẻ kinh ngạc.
Một chứng biếng ăn nặng, thể ăn thứ gì mà giờ đói?
Ngay cả các món cao lương nước M vị cũng khiến buồn nôn, mà chỉ ngửi mùi cơm thôi đói ?
Nếu Quân Bao mà , chắc sẽ mừng lắm.
Vấn đề là họ mang theo đầu bếp, cũng tiện nấu ăn đường.
Vì Quân Bao chẳng thể ăn gì, nên họ chỉ mang theo nhiều thanh năng lượng và đồ ăn nhẹ.
Bây giờ Quân Bao bảo đói, rõ ràng ăn thanh năng lượng nữa.
Lục Liễu nồi cơm của Tịnh Thù. Chẳng lẽ là vì món ăn ?