Cô bộ đồ ngoài trời, quấn chặt từ đầu đến chân, chỉ mang tất và ủng len, mà còn thêm một đôi ủng cao su.
Dù uống linh tuyền thì cũng chẳng khả năng giữ ấm, Tịnh Thù sợ lạnh như bình thường, thậm chí còn sợ lạnh hơn vì cô dễ cước tay chân khi trời lạnh.
Khi cha Tịnh về đến, ông thấy cô con gái của chỉ để lộ mỗi đôi mắt, đôi mắt long lanh ông như đang cầu cứu, khiến lòng ông tan chảy vì thương con.
"Đã xong cả chứ?"
Ông hà bàn tay, kỹ hành lý của cô nữa, mới yên tâm.
"Khoan !"
Từ phía , ông Tịnh xuất hiện, tay cầm một bộ áo mưa đặc chế.
"Ông cái cho cháu, cháu ở ngoài trời nhiều ngày liền, thứ sẽ giúp cháu tiện lợi hơn."
"Đây là gì?"
Tịnh Thù đón lấy.
"Bộ quần áo vệ sinh di động."
"Hả???"
Ông Tịnh lập tức đích mẫu.
Ông mặc bộ áo mưa , phần của nó giống như áo mưa thông thường, nhưng phần thì cải tiến thành một chiếc váy lớn với khung sắt giữ cố định.
Nhìn kỳ cục, giống như ông đang mặc một chiếc váy choàng rộng.
"Khi dùng thì nó chỉ là một bộ áo mưa bình thường, nhưng khi cần, cháu thể tìm một chỗ sạch sẽ, mặc nó , và dựng khung phía như dựng lều, nó sẽ giống như một cái ô che xung quanh.”
“Ông còn lót thêm miếng đệm len để giữ ấm. Cháu cứ xuống vệ sinh, đảm bảo như ở nhà. Ông mỗi cháu vệ sinh mất cả nửa tiếng, ở ngoài trời mà chịu lạnh thì khổ lắm."
Biệt thự chỉ một nhà vệ sinh, và khiến cả nhà xếp hàng chờ vì vệ sinh lâu chính là Tịnh Thù.
May mà cô thường dậy muộn, còn thì cả .
Miệng Tịnh Thù há to khi ông nội đệm len, che kín bởi chiếc váy to tướng, khung áo mưa giữ cố định xung quanh, che chắn , thể thấy bên trong đang gì.
Thật , trong tận thế tối tăm, mặc gì cũng chẳng ai thấy, nhưng điều quan trọng là che chắn gió lạnh và giữ ấm.
Nghĩ đến cái lạnh buốt giá, Tịnh Thù bỗng cảm thấy rùng .
Khi trời lạnh như thế mà vệ sinh ngoài trời... quả thật là đau đớn.
Ông Tịnh tự hào :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-860.html.]
"Sao? Thế thì m.ô.n.g lạnh nữa, cháu bao lâu thì ."
Tịnh Thù cầm lấy bộ quần áo di động, cảm nhận một chút, nó thực chất là một cái khung rỗng để chất thải rơi tự do xuống đất, tương tự như việc xổm.
Bên ngoài khung cố định để tránh gió thổi bay váy áo, nếu thì sẽ hổ.
"Ông ơi, ông đúng là thiên tài. cháu nghĩ nên thêm một lớp da để chống gió hơn, nếu vẫn lạnh."
Mắt ông Tịnh sáng lên, gật đầu đồng ý:
"Cháu đúng là thông minh. Lần gấp quá nên ông kịp xong. Lần về ông sẽ lắp thêm và còn đặt một cái lò sưởi nhỏ nữa."
Hai ông cháu cứ thế tâng bốc lẫn .
Tịnh Thù vốn lo lắng về chuyện vệ sinh trong chuyến .
Năm ngoái trời lạnh lắm nên cô chịu đựng , nhưng năm nay thì quá lạnh.
Chuyện vệ sinh thực sự là cực hình, mà gấp quá, cô kịp chuẩn gì, chỉ nghĩ rằng chịu suốt 10 năm kiếp thì cũng thể cố chịu.
Không ngờ ông Tịnh tặng cho cô một món quà lớn thế .
"Ông ơi, chờ cháu về, cháu sẽ tìm mấy loại hạt giống t.h.u.ố.c lá ông thích trồng trong vườn cho ông. Lần ông hút bao nhiêu thì hút."
"Cháu ngoan của ông!"
Ông Tịnh , nếp nhăn chồng chất lên .
Cha Tịnh thì bĩu môi, :
"Cha thiên vị quá , hồi nhỏ đ.á.n.h với mắng con, giờ con cưới vợ sinh con cũng chẳng nể mặt, từng cho con thứ gì, còn cái gọi là tình cha như núi nữa? Thật là..."
Ông :
"Con gái, đừng quên cha nhé."
"Hút hút hút, cả ngày chỉ hút thuốc, chẳng còn bao nhiêu t.h.u.ố.c mà còn đòi. Mau đưa con bé nhanh lên, muộn đấy!"
Ông Tịnh thấy con trai đòi t.h.u.ố.c lá là lập tức khó chịu.
Đối với ông, con trai chẳng gì đáng để mắt, kế thừa những thói của ông, chẳng một chút ưu điểm nào của vợ ông.
Rốt cuộc ông cần đứa con gì?
Cha Tịnh hừ một tiếng bật :
“Đây là con gái con, con gái cưng của con, thể chừa gì cho con chứ?”
Chiếc BYD đỏ chầm chậm lăn bánh con đường lầy lội, phát tiếng ì ọp khi lội qua vũng bùn cao đến 20 cm.