Trọng Sinh Từ Tận Thế Cùng Không Gian Rubik - Chương 857

Cập nhật lúc: 2025-10-01 06:47:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu Ninh Sơn Thành nhấn chìm, dân ở đó sẽ di cư, còn Ô Huyện thì ?

Đó chỉ là một huyện nhỏ, đông dân, ở hạ lưu của Ninh Sơn Thành.

Chẳng nó cũng sắp nhấn chìm ?

May mà cô cả của Tịnh Thù thông báo rằng, hiện tại dòng nước bùn vẫn quá lớn, trong mười ngày nửa tháng sẽ ảnh hưởng nhiều, nhưng họ cũng đang thu dọn đồ đạc, sẵn sàng phòng trường hợp bất trắc.

Kiếp Tịnh Thù rõ Ô Huyện nhấn chìm , nhưng điều đó quan trọng.

Nếu cần, họ thể chuyển đến.

Cuộc sống của Tịnh Thù trôi qua khá thoải mái, thứ diễn theo kế hoạch của cô:

Cây trồng trong gian của cô phát triển , cô bắt đầu thu hoạch, chế biến từng đợt.

Những thứ thể bảo quản lâu thì cô cất gian, những gì thể dùng ngay thì để ngoài.

kế hoạch bao giờ theo kịp đổi thực tế.

Cuối cùng thì hạt giống của cô cũng tin tức!

Khi tin , Tịnh Thù vô cùng phấn khích, nhưng niềm vui kéo dài ba giây thì Dương Dương thêm một câu:

"Đội vận chuyển khi vượt qua dãy núi, hiện đang mắc kẹt ở khu vực sông Hồng Liễu."

Tịnh Thù: "..."

Tịnh Thù mở bản đồ cũ, là bản đồ khảo sát khi tận thế. Còn tận thế thì…

"Sông Hồng Liễu, chẳng là con sông cách chúng hơn trăm cây ?"

Khoảng cách quá xa, ngay cả khi nhiều con đường sụp đổ và đường vòng qua núi, chỉ cần một hai ngày là đến nơi.

" , nhưng cô tin nổi ? Toàn bộ khối đất của sông Hồng Liễu trôi dạt, và càng ngày càng xa.”

“Đây là vị trí của họ mấy ngày , theo dữ liệu vệ tinh. Hiện giờ họ đang ở vùng Tân Sơn, ngày càng xa Ô Thành."

Chẳng trách mấy tháng nay thuyền thể đến nơi, dù chạy nhanh thế nào, cũng thể nhanh bằng cả một khối đất di chuyển.

"Nghe hạt giống của cô ăn mất một ít ."

Tịnh Thù tròn mắt, thể tin nổi.

Cô nghĩ ngay đến hàng chục nghìn loại hạt giống, đều là giống quý hiếm.

Trời ơi, đừng là chúng ăn mất những hạt giống lương thực yêu thích của cô, vì lúa mì và lúa gạo đều thể dùng giống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-857.html.]

"Chuyện cũng còn cách nào khác. Mặc dù họ mang đủ lương thực dự trữ, nhưng ngần thời gian, dù nhiều đến cũng hết sạch."

Hạt giống nhấn chìm biển, mất trong trận động đất, cuối cùng ăn mất vì còn cách nào khác…

Tịnh Thù thở dài, rõ ràng tình hình bên cũng tệ.

Đối với cô, hạt giống vô cùng quan trọng, đến mức ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống và tương lai của cô tận thế.

Có hạt giống, cô gian, thể trồng trọt và thưởng thức đủ loại thực phẩm.

"Thôi thì theo kế hoạch ban đầu , sẽ tự cứu họ."

Cô bắt đầu chuẩn thứ để tìm và tìm hạt giống.

Tịnh Thù lấy giấy bút, bắt đầu kế hoạch:

"Kế hoạch cứu hạt giống" bao gồm kế hoạch chi tiết, các vấn đề thể phát sinh, cách ứng phó, và những trang , vật tư cần chuẩn .

" vẫn một tin vui."

Dương Dương tiếp tục .

Tịnh Thù đáp một tiếng, nhưng giọng điệu quá hào hứng.

Hạt giống của cô chỉ đối mặt với nguy cơ mất mà còn thể ăn mất. Cô thể vui mừng cho ?

Tuy nhiên, nếu cứu , đặc biệt là những bảo vệ hạt giống của cô, Tịnh Thù cũng ích kỷ.

Cô chỉ cầu nguyện rằng đừng ăn mất những loại gạo mà cô quý nhất, như gạo đen của nước M gạo thơm Thái Lan chẳng hạn.

Dù trong hàng chục vạn loại hạt giống, bao gồm tất cả các loại thế giới, chẳng lẽ họ ăn đúng những loại quan trọng với cô ?

Tịnh Thù tự an ủi :

"Không keo kiệt, nếu họ ăn thì cũng gì, chỉ là sẽ cảm thấy tiếc thôi..."

Khi cô còn đang nghĩ ngợi, giọng của Dương Dương vang lên:

"Vì hạt giống một phần là dự định bán cho chính quyền Ô Thành, dù giao dịch thành nhưng chúng cũng xem là một phần tài sản của chính quyền.”

“Do đó, đầu là Kim Thiên Tứ quyết định cử một đội đặc nhiệm để tiến hành cứu hộ."

Tịnh Thù trợn mắt:

"Không cần thiết , đây vẫn là tài sản cá nhân của , cần chính quyền nhọc công."

Mặc dù đội đặc nhiệm thể hành động nhanh hơn và cơ hội thành công cao hơn, nhưng cô cảm thấy bất tiện khi khác cùng.

 

Loading...