Trọng Sinh Từ Tận Thế Cùng Không Gian Rubik - Chương 839

Cập nhật lúc: 2025-10-01 06:45:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tịnh Thù kỹ hơn, lúc mới nhớ .

Chỉ là họ gầy quá, suýt chút nữa nhận .

Thật buồn , năm xưa cô còn thề rằng dù Lý Vân hóa thành tro, cô cũng sẽ nhận thường chế giễu và bắt nạt cô.

Vậy mà giờ đây, chỉ gầy một chút mà nhận .

Tịnh Thù lắc đầu.

Những lời thề như “hóa thành tro cũng nhận ” thật sự thể tùy tiện .

Cô chỉ bảy, tám đang Lý Vân, hỏi:

“Đây là ai? Họ đến đây gì? Cô hai ? Cô đến ?”

Thế thì mấy đến?

Nhìn thấy đây đúng là nhà của ông bà ngoại của Lý Vân, ánh mắt của đám về phía biệt thự đổi.

Như thể... họ đang tài sản của chính .

Thấy chú hai vẫn còn đang bàng hoàng, Lý Vân đành gượng gạo :

“Đây là ông bà nội của , đây là bác cả và gia đình bác , còn đây là gia đình cô út của . Chúng đến...”

Lúc , bà nội của Lý Vân chạy lên, tiếp lời:

“Chà, cô gái nước da trắng mịn, đây chắc là cháu gái của Tịnh Chiêu đúng ? Cô đừng khách sáo quá. Chúng đều là một nhà, đúng ?”

“Đã , con dâu mời chúng đến đây ăn Tết. Chúng ngoài , là gia đình cả mà. Tất nhiên là cùng ăn Tết .”

“Chẳng ở cùng thông gia mà chúng mới chịu bộ đường xa đến đây . Dù vất vả đến thì cũng đáng.”

“Chúng cũng chỉ cùng mà hàn huyên thôi. Thôi nào, nhà . Bà già đói quá , mệt c.h.ế.t . Đại Tráng, còn đó gì? Về nhà vợ , còn nhận nhà ?”

Nói , bà định dẫn cả gia đình lớn bước biệt thự.

Chú hai giật , gượng:

, nhà vợ cũng là nhà mà, đừng khách sáo. Đi thôi, chúng nhà ăn chút gì nóng .”

“Các , khi , vợ còn là Tết ăn cơm trắng thỏa thích. Đến bây giờ còn ăn cơm trắng, mấy đó, điều đó kinh khủng thế nào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-839.html.]

“Nhà vợ thật sự khá giả, đúng là uổng công lấy vợ .”

Tịnh Thù vội, cô mỉm, thản nhiên đóng cửa biệt thự , quét mắt một lượt đám , nhẹ nhàng :

“Khoan , chúng chuyện cho rõ ràng. Lý Vân, chú hai, con nhớ rõ là chúng rằng chỉ mời gia đình cô hai gồm ba thôi.”

“Cô hai đến, các đến đây gì? Mang cả một đám theo là ý gì?”

Lý Vân run rẩy vì lạnh, từ trong đám vọng tiếng trẻ con , chú hai xoa tay :

“Không thế , Tịnh Thù , tiên cho chúng sưởi ấm chút , dọn chút cơm lên. Có ai tiếp khách kiểu ? Trẻ con , khổ sở lắm.”

“Có gì thì nhà tiếp. Còn cô hai và gia đình cô cả đang bộ phía , sẽ đến ngay thôi. Có gì con hỏi họ, họ sẽ giải thích rõ ràng.”

Tịnh Thù kéo ghế , chắn cửa, ăn từng hạt bỏng ngô, trong khi trẻ con trong đám đông thét lên.

Tiếng nuốt nước bọt ngừng vang lên từ đám .

Người bảo vệ ý cạnh Tịnh Thù, tay cầm bộ đàm phát sáng, sẵn sàng gọi cứu viện nếu điều gì bất thường xảy .

“Ồ, thế thì vội. Chúng cứ đợi cô hai và cô cả đến tiếp.”

Sắc mặt chú hai càng ngày càng khó coi. Ông quát lên:

“Cô cái trò gì thế hả? Đều là nhà cả, ở thời tận thế càng đoàn kết, nương tựa lẫn . Trước đó cô sẽ đến đón chúng ?”

để tiết kiệm xăng, chúng bộ suốt ba, bốn ngày mới đến đây. Vất vả như , cô chắn cửa cho chúng ? Để họ cô . Cô nhẫn tâm lở loét đầy thế ?”

Tịnh Thù mỉm . Vô tâm, cô chính là nhẫn tâm đấy.

Nói xong, cô ngước lên họ nữa, mà dùng hình thái thứ hai để gian của để thu hoạch một đợt khoai tây.

Thái độ thờ ơ của Tịnh Thù khiến chú hai nhíu mày, nhưng ông cũng thể xông lên đ.á.n.h .

“Đại Tráng, gọi thông gia đây. Còn chuyện với một đứa trẻ gì? Chúng chuyện quan trọng cần bàn bạc với thông gia.”

Bà nội của Lý Vân kéo tay áo chú hai.

, ngôi nhà của nó . Nó quyền quyết định gì . Nói chuyện với nó gì?”

“Có ai ngăn cản nhà như thế chứ? Không giáo d.ụ.c gì cả.”

Cô út của Lý Vân lẩm bẩm.

 

Loading...