“Bà còn khoai lang nướng và thịt xiên tẩm gia vị mang theo đường. Còn mì khô trứng gà, mang về luộc là ngay."
Hi Hi kìm mà nuốt nước bọt.
Trời ơi, những món ngon lâu lắm cô bé ăn.
Xe Tăng thì bối rối:
"Chúng cháu thật sự nhiều thời gian. Hay để Hi Hi ăn chút gì đó, còn cháu sẽ ở chuyện với Kính Tử."
Anh phiền khác, nhưng cũng thương em gái nên cô bé ăn chút gì đó.
Tịnh Thù liền gật đầu:
"Vậy thì thế , Hi Hi ăn với bà, còn Xe Tăng sẽ ở chuyện với cháu. Bà, lát nữa bà chuẩn thêm chút đồ ăn mang theo cho họ nhé."
Nghe thấy trai cũng sẽ ăn , Hi Hi mới vui vẻ theo bà Tịnh ăn.
Sân trở về với sự yên bình.
Đây đúng là một mảnh đất trong lành giữa tận thế, khiến cảm thấy an tuyệt đối.
Thời gian gấp rút, Xe Tăng nhanh chóng kể về tình hình của Hầu Tử và Hòa Thượng.
May mắn là họ gặp nguy hiểm đến tính mạng, nhưng vẫn cần thời gian để hồi phục.
Nhóm của họ đến nước M, thì ba thương nặng khi trở về, tổn thất lớn.
Xe Tăng lấy bức ảnh chụp hạt giống lúc đó:
"Số hạt giống từ Đế Đô nghiên cứu trong vài tháng qua, nhưng vẫn tìm cách loại bỏ phóng xạ.”
“Thực cũng thể trồng , chỉ là tỷ lệ nảy mầm thấp, và thể gây đột biến gen lường . phía họ lãng phí lô hạt giống quý giá , vì ..."
Tịnh Thù nheo mắt , lời thật hàm ý.
Trước đó cô nhắc họ rằng lô hạt giống phóng xạ đặc biệt, cô cách xử lý nhưng cần thêm chi phí và công sức.
Khi đó họ sẽ tự tìm cách. Vài tháng trôi qua, giờ họ mới tìm cô.
"Ồ? Vậy họ thế nào?"
Xe Tăng đỏ mặt:
"Họ hỏi xem liệu chúng thể theo thỏa thuận ban đầu ?"
Tịnh Thù mỉm nhẹ nhàng:
"Tất nhiên ."
là đợi đến khi đ.â.m đầu tường mới tìm cô.
Xe Tăng thở phào nhẹ nhõm: "Thật là quá!"
“ , một điều kiện bổ sung.”
Khóe miệng Tịnh Thù dần cong lên.
Điều kiện ban đầu cô đưa chỉ là để giữ nguyên lợi ích, vì linh tuyền quá quý giá và cô giữ một phần hạt giống cho Đế Đô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-826.html.]
Hồi đó, cô nhu cầu nào khác.
Còn bây giờ...
"Điều kiện bổ sung? Ừm, cũng hợp lý thôi. Chỉ cần quá đáng, yêu cầu gì quá lớn, phía chắc chắn sẽ đồng ý.”
“ nhớ điều chỉnh , đừng quá lố kẻo gây thù hận đấy."
Nếu xử lý khéo léo, sẽ khiến khác nể phục.
Còn nếu khéo, sẽ chỉ chuốc lấy ganh ghét.
Tịnh Thù nhướng mày, chậm rãi hỏi:
"Bản kế hoạch phân chia chức năng quốc công bố ? Sắp tới sẽ bắt đầu thực hiện quốc ?"
Xe Tăng gật đầu, mặt vẫn ngơ ngác.
Đây đúng là tin tức nóng hổi gần đây, nhưng chuyện liên quan đến điều kiện của Tịnh Thù?
Trước khi Xe Tăng kịp gì, Tịnh Thù tiếp tục:
"Điều kiện bổ sung của đơn giản, quyền lập kế hoạch và quản lý trạm xử lý rác thải ở Ô Thành."
Nghĩa là từ nay về , việc quản lý rác ở Ô Thành sẽ do Tịnh Thù quyết định.
"Ơ???"
Xe Tăng ngạc nhiên hỏi:
"Cô quản lý trạm rác ? Tại ?"
"Có cần trắng như thế ? Rác là thứ giá trị đấy chứ."
Ai mà ngờ rằng trong tương lai, rác sẽ trở thành tài nguyên quý giá.
Tịnh Thù gãi cằm, ánh mắt lóe lên ý tưởng.
Thực cô hề nghĩ đến chuyện tận dụng rác thải trong tận thế. ai bảo cô thiếu nhiên liệu chứ.
Với việc nhà máy mở rộng và khí đốt ngày càng khan hiếm, chi phí giao dịch năng lượng với Tây Sơn chắc chắn sẽ tăng.
Khi nhiệt độ giảm xuống -70 độ C, nhà máy và công nhân sẽ cần nhiều nhiên liệu hơn để tồn tại.
Gia đình họ hàng thiết như nhà Cậu cả và Cô cả cũng cần chăm lo.
Khí đốt và than đá trong nhà cũng ngày càng cạn kiệt.
Lúc khó khăn, luôn cần giải pháp.
Thời gian trôi nhanh quá.
Sau khi các nghề như "thợ bắt giòi" và " nhặt côn trùng" xuất hiện, nghề "nhặt rác" sẽ trở nên phổ biến khắp lục địa.
, đó chính là nghề nhặt phế liệu.
Chuyện bắt đầu từ phong trào phân loại rác thải cách đây năm năm.
Khi , phong trào “Bạn là loại rác gì?” từng gây sốt ở Thượng Hải và lan rộng khắp Đại Hoa Hạ.