Xà Tinh ho khẽ:
"Có nên lấy đạn cho đội trưởng ?"
"Hửm?"
Tịnh Thù ngạc nhiên, mới thấy Trấn Nam Thiên kéo lê thể chảy m.á.u cạn kiệt tới, lúc cô mới nhớ rằng từng về việc thương, nhưng lúc cô lo lắng quá mà quên mất.
"Trúng ba phát đạn, mất 1500 ml máu, thể chờ cho đến khi m.á.u chảy nhiều hơn đến giới hạn cơ thể mới lấy đạn ."
Trấn Nam Thiên .
"Hửm???"
Mặt Tịnh Thù đầy dấu hỏi chấm, nghĩ đây là cắt móng tay, đợi đến lúc dài chịu nổi nữa mới cắt ?
Quá trình lấy đạn diễn nhanh chóng, Tịnh Thù sợ rằng chậm một chút thì Trấn Nam Thiên sẽ chịu nổi nữa.
Tất nhiên, cô tiêm t.h.u.ố.c tê, chỉ dùng d.a.o tiệt trùng cắt một đường hình chữ thập da, đó dùng kẹp gắp viên đạn ngoài.
"Đạn bình thường cỡ 9mm."
Trấn Nam Thiên .
"Kỳ lạ, là loại đạn ba đầu, ngờ tránh ."
Trấn Nam Thiên trong khi viên đạn thứ hai gắp , mồ hôi lạnh toát .
Khi lấy viên đạn thứ ba, công việc khó khăn hơn.
Viên đạn đặc biệt vùng da ở vai trở nên đỏ rực, đầu nhọn của viên đạn nhiều răng cưa nhỏ cắm sâu thịt, chỉ , xung quanh còn cắt nát.
Khi kéo viên đạn , một mảng lớn thịt cũng xé theo, Trấn Nam Thiên hít sâu một , nhắm mắt và căng thẳng một lúc lâu mới thở phào.
Tịnh Thù rửa sạch đầu đạn, đưa cho Trấn Nam Thiên.
Anh kỹ và :
"Hóa là loại đạn rỗng."
Linh Linh cầm lấy viên đạn, giải thích:
"Loại đạn khi cơ thể vỡ mà đầu đạn sẽ dẹp , biến thành lưỡi d.a.o giống như máy xay thịt, với tốc độ cao trong cơ thể. Nếu trúng nội tạng, nó sẽ xay nát ."
May mà trúng nội tạng, đây là loại đạn thấy khủng khiếp.
Chiếc tàu vận chuyển vững chãi lướt dòng sông lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-692.html.]
Tịnh Thù phản ứng của bên chủ nô sẽ , cũng dân cư thành phố Austin sẽ đối phó thế nào với bức tường thành phóng xạ, cô chỉ rằng thu một khoản kha khá.
Mỗi khi thành nhiệm vụ, phần yêu thích nhất của Tịnh Thù chính là kiểm kê chiến lợi phẩm.
Nhiệm vụ của Tịnh Thù là hỗ trợ Tiền Đa Đa thu thập thiết sấy khô rau củ.
Thiết thành, thể giúp Tiền Đa Đa trong việc bảo quản thực phẩm cho mùa đông sắp tới, còn hai năm nữa khi mùa đông đến.
Đây thể coi là bước đệm giúp Tiền Đa Đa phát triển thêm, mặc dù điều thể đẩy Thạch Viên tiến gần hơn đến sự hủy diệt.
Lần Tịnh Thù thu lượng lớn hạt giống và một lượng lớn khoáng sản quý hiếm. Những thứ cô chia thành ba phần: Một phần giao cho nhà nước, và phần sẽ mang cho cô một điểm cống hiến cao.
Số điểm đủ để bù đắp cho việc vận chuyển bộ vật tư về nước, khiến cô cảm thấy chút hoài nghi.
Cô còn một vạn điểm cống hiến và giữ một trăm tấn khoáng sản cùng với hạt giống để mang về Ô Thành.
Những khác vận chuyển vật tư về nước, khi trừ điểm cống hiến, chỉ còn một nửa vật tư.
Riêng Tiểu Hắc là ngoại quốc, chỉ còn giữ một phần tư, nhưng cũng hài lòng.
Phần hạt giống thứ hai sẽ Tịnh Thù bán cho chính phủ Ô Thành, còn giá cả thì đợi về thương lượng.
Phần còn cô sẽ giữ cho .
Sau , nếu trồng những thứ kỳ lạ, cô sẽ lý do hợp lý để giải thích.
Lần , nhiệm vụ tại nước M khép một cách hảo.
Dương Dương lấy một tấm bản đồ lớn, chỉ vị trí hiện tại của , đó vẽ một đường dài và :
"Khi đến đây, con tàu sẽ đầu trở về, còn chúng sẽ tiến tới chỗ để thành nhiệm vụ cuối cùng."
Tịnh Thù nheo mắt vị trí mà Dương Dương chỉ, New York.
Đó là một nơi điên rồ!
Với vài như họ, định đến một nơi như New York ư?
“Tại đến đó? Nơi đó quá nguy hiểm!”
Hầu Tử là đầu tiên lên phản đối.
Từ khi đến nước M, cả nhóm từng phản đối về các tuyến đường di chuyển.
Họ khởi hành từ khu vực gần biên giới Mexi, thuộc vùng hẻo lánh nhất của nước M, nơi mà chính phủ quản lý.
Vì , đều cảm thấy tự do, dù là ở chợ đen thành phố Austin, đây là vùng đất "độc lập", do những nắm quyền tự quản, giống như vương quốc của chính họ.
New York thì khác .