“Còn họ thể quang minh chính đại tiêu diệt lính đ.á.n.h thuê bên chúng , để giảm bớt trở ngại trong tương lai.”
Không là tự g.i.ế.c lẫn , g.i.ế.c đến cuối cùng, tiêu diệt bộ lính đ.á.n.h thuê tinh của hai bên.
Không lính đ.á.n.h thuê thì đám quý tộc ... He he he, chẳng khác gì một đàn cừu béo?
Mọi thứ diễn theo kế hoạch một cách thuận lợi, Dương Dương dễ dàng quét sạch tất cả lính đ.á.n.h thuê của chợ đen, còn nhóm Tịnh Thù quét sạch lính đ.á.n.h thuê bên .
Bến cảng nhỏ đầy xác chết, đầy mùi m.á.u tanh.
Xe Tăng kiêu ngạo nhổ một bãi nước bọt:
“Chúng thắng ba trận, là thách đấu võ đài bên nữa, chiêu thức của họ chúng rõ .”
George ngăn :
“Các chiến binh yêu, đủ , giành quyền của một võ đài là đủ . Nếu thua, chúng sẽ mất bộ quyền đấy.”
Cuối cùng George dám mạo hiểm, cuối cùng hai bên định đoạt kết quả trận đấu.
Nhóm Tịnh Thù mời lên du thuyền nghỉ ngơi.
“Chết tiệt, sắp xếp những khác lên tàu, họ luôn quá nhiều thứ cần mang theo, thời gian đủ .”
Thực điều Tịnh Thù quan tâm nhất là chợ đen sẽ mang bao nhiêu lực lượng vũ trang.
Những Hoa và lính đ.á.n.h thuê hoang dã mặt quý tộc khác gì ch.ó bán mạng, đ.á.n.h trận sinh tử tự nhiên là tiêu hao lính đ.á.n.h thuê là hợp lý nhất, còn lực lượng vũ trang của thì nỡ dùng.
Chết một đội lính đ.á.n.h thuê hoang dã, George thậm chí nháy mắt, nhưng c.h.ế.t hai đội tâm phúc, George toát mồ hôi đầy đầu, c.h.ế.t còn thu hồi bộ trang và vũ khí.
Nhóm Tịnh Thù cũng thưởng mười lăm vạn tiền chợ đen, nhưng cái chẳng khác gì vẽ một chiếc bánh giấy cả.
"Chuyến vội, chỉ giới hạn quý tộc và vệ sĩ riêng, đợi chúng định sẽ đón những khác, dù vé cửa của một công dân bình thường đến Austin cũng 500 cân gạo."
George qua loa, vội vã bỏ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-625.html.]
Mặc dù lời uyển chuyển, nhưng ý nghĩa rõ ràng, bỏ rơi tất cả , chạy trốn chỉ mang theo vật tư phong phú và lực lượng vũ trang tư nhân của quý tộc, tìm kiếm sự bảo vệ ở Austin.
Chợ đen bao nhiêu vật tư? Đây là lượng lương thực khổng lồ mà các thương nhân lương thực tích trữ từ tận thế.
5 triệu nông dân sản xuất hàng năm 5 tỷ tấn, tương đương với lượng mà 700 triệu nông dân Hoa Hạ trồng trong một năm.
Những container đều đại diện cho một tấn vật tư, những vật tư chất đầy cả bến cảng.
Còn vật tư của các đại lão thì còn nhiều hơn nữa, Tịnh Thù thấy một con tàu đầy nô lệ nhồi nhét khoang hàng trong đêm tối, địa vị còn bằng những khoang chứa gà, vịt, lợn, bò.
Con tàu ăn sâu xuống, nước gần như sắp tràn khoang mới dừng việc chất hàng lên tàu.
Hết thùng đến thùng khác muối, đường, thậm chí cả quặng kim loại cũng chất lên con tàu siêu lớn, mỗi tàu chở mười vạn tấn hàng, ngoài còn vài tàu chở dầu.
Những con tàu mấy chục ngàn tấn thường thấy cũng , cứ tiếp tục chất hàng ngừng, liên tục chuyển vật tư lên tàu, mà Tịnh Thù cảm thấy ngứa ngáy.
Tổng cộng hơn năm mươi con tàu lớn, ba con du thuyền, chất đầy chín phần mười vật tư của Sacramen và bỏ chạy.
Nghe trong đó một du thuyền xa hoa riêng của đại lão, từng chiếc xe sang hạn chế lượng chuyển lên, trực thăng, những thứ xa xỉ tận thế mà Tịnh Thù dám tưởng tượng cũng đưa lên du thuyền, đây là đại lão chuyển nhà, mà là dọn trống một thành phố!
dù nữa, đây là đầu tiên trong đời Tịnh Thù lên du thuyền năm .
Du thuyền là nơi các quý tộc và vệ sĩ tín của chợ đen .
Họ sắp xếp ở tầng một khu dân thường, du thuyền năm tầng, tầng bốn là nhà hàng, tầng năm là khu vui chơi cá nhân.
Tầng hai và ba là nơi ở của quý tộc.
Du thuyền tổng cộng hơn năm trăm phòng, mỗi phòng hai giường nhỏ, còn nhà vệ sinh và ban công riêng biệt, cấu hình như khách sạn năm .
Chỉ tiếc là phòng dân thường điện và nước, xả toilet uống nước thì múc từ sông.
Điều đáng là hành lý của riêng Tịnh Thù chiếm đầy ban công và một phần nhỏ của phòng.
Cô hối hận vì vận chuyển thịt khô về nước , một nửa là thịt cô chế biến trong trận đấu.