Tạ Tử Hào chuẩn một hộp quà lớn gồm các loại hạt, dù là hàng tàng trữ nhưng trong thời kỳ tận thế cũng giá.
Diêu Tử Tân chuẩn một chiếc lều tránh mưa gấp gọn bằng nhựa PVC, thể mở và đóng bất cứ lúc nào, tiện lợi, Tô Mã Lệ thích và cuối cùng mỉm .
Mạc Tiểu Hiên chuẩn một hạt giống cây đào, đóng gói trong một hộp quà nhỏ.
"Bây giờ mưa nhiều, sang năm chắc chắn sẽ lớn lên, nhưng ăn quả đào lẽ cần ba năm nữa."
" Cảm ơn, sẽ trồng nó trong vườn biệt thự, thích món quà ."
Tô Mã Lệ vui vẻ, cô quan tâm đến ý nghĩa của món quà hơn là giá trị của nó.
Dù Tô Mã Lệ chút ngây thơ, nhưng cô cũng thích việc cho và nhận .
Tịnh Thù Mạc Tiểu Hiên, nhà cô chuyên trồng cây ăn quả , đủ các loại hạt giống nhỉ?
Sau hỏi cô xem còn những loại hạt giống hiếm nào khác mới .
Lần đó Tịnh Thù mua sỉ hạt giống, cô mua các loại hạt giống d.ư.ợ.c liệu và thể trồng để ăn, những loại thực vật khác thì mua.
Bây giờ nghĩ , nhiều loại thực vật thể phát huy tác dụng lớn trong ngày tận thế.
Những khác cũng lượt mang những thứ họ định mang đến để đổi lấy thứ gì đó, tặng bình hoa, tặng vàng, còn tặng kẹp tóc.
Đối với những thứ ... dù vẻ buồn , nhưng dù cũng coi là tặng.
Tịnh Thù thấy ánh mắt của những đối diện nhóm bạn cấp ba của cô chút kỳ quặc.
Và một chỉ mang miệng theo... giờ chỉ cúi đầu, gì.
Cuối cùng đến lượt Tịnh Thù.
Đầu tiên, cô thể tặng cây cảnh , bởi vì bên trong là thuốc, nếu tặng cho Tô Mã Lệ, mà Linh Tuyền nuôi dưỡng thì cô sẽ thể nuôi sống , đó chỉ là lãng phí.
Tịnh Thù đau đầu suy nghĩ mãi, cuối cùng nên tặng cái gì.
Tặng trái cây ư, vòng đối diện tặng hầu như loại trái cây .
Tặng đồ ăn ư, những thứ hạn sử dụng dài dự trữ nhiều.
Tặng gia cầm ư, cô , nhưng những con to quá, cô thể lôi từ háng, càng thể .
"Này, chờ một chút, nhà ngay bên cạnh, về lấy cho."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-333-tang-qua-tan-gia.html.]
Thì càng mất mặt hơn.
Chỉ thể tặng thứ nhỏ nhưng cũng giá trị chứ?
Tịnh Thù lục lọi trong gian Rubik, bỗng nhiên mắt cô sáng lên, cô nên tặng cái gì .
"Trong nhóm chúng , lẽ Tịnh Thù là điều kiện nhất, xem cô sẽ tặng gì, lẽ nào cô sẽ tặng hai chậu hoa đó chăng?"
"Tặng hoa? Thật cũng tồi , Tô Mã Lệ cũng thiếu thứ gì để ăn, thấy đấy, tặng hết những gì thể tặng , cũng còn gì nữa."
"Chậu hoa ích gì trong ngày tận thế chứ, còn bằng một miếng ăn ích hơn, nếu thật sự tặng chậu hoa thì thật là mất mặt, bây giờ nước thì cái gì cũng nuôi cả."
"Đó là cỏ ?"
"Tặng cỏ càng mất mặt."
...
Tô Mã Lệ chớp mắt Tịnh Thù.
"Tịnh Thù, luôn cảm thấy sẽ tặng thứ gì đó mà thích."
Tịnh Thù từ trong túi lấy một chai nước suối nhỏ đưa cho Tô Mã Lệ.
"Cái gì , Tịnh Thù tặng cái gì thế?"
"Nhìn rõ, vẻ như là một chai nước suối."
"Không thể nào chứ? Làm thể tặng thứ gì như nước suối, nhà cô dù cũng là biệt thự mà."
Mọi xung quanh tò mò chiếc chai nước suối, những ở gần còn thể thấy bên trong một đốm đen u ám.
Bỗng nhiên thấy Tịnh Thù .
"Tôm hùm đất ở miền Bắc của chúng gọi là “rồng”, ý nghĩa may mắn và bình an cho nhà cửa, tặng một cặp tôm hùm đất, hy vọng chúng thể mang may mắn cho .”
“Con tôm hùm đất cái sắp đẻ trứng, hy vọng nó sẽ mang phúc lộc và bình an cho ."
Tô Mã Lệ chớp mắt, hôm nay nhận nhiều quà tặng nhưng cô chỉ mỉm đáp , nhưng thật sự là một bất ngờ thực sự.
"Ồ, Tịnh Thù, thật sự là vì may mắn của , vài ngày còn đang nghĩ đến việc ăn tôm hùm đất cay, ngờ hôm nay tặng một cặp tôm hùm sắp đẻ trứng, yêu quá !"