Những nhanh tay thể đổi lấy thức ăn từ các vật tư mà họ thu thập , còn những chậm chân chỉ thể uống nước Hồng Tuyến Trùng.
Trong kiếp , Tịnh Thù chỉ thể theo và ăn Hồng Tuyến Trùng.
Có câu “trâu chậm uống nước đục” mô tả đúng tình trạng kiếp của Tịnh Thù.
May mắn , đó Tịnh Thù học nhiều kỹ năng để thể ăn những thứ ngon hơn.
Ngay cả một học sinh kém cỏi cũng thể trở nên xuất sắc nếu động lực cấp thiết.
Tịnh Thù đá cửa và bước , cha cô theo sát phía .
Vương Thất Thất chậm một bước và cánh cửa đập trán. "Ui!" kêu lên vì đau, nhưng dám phát tiếng động, cuối cùng nhịn hét lớn:
"Cẩu Nhất Thiên, xem còn dám nữa !"
Ngôi nhà tối tăm tràn ngập mùi hôi thối của phân và nước tiểu, khiến Tịnh Thù suýt nữa ngất xỉu vì mùi.
Cha Tịnh Thù bật đèn pin và chiếu sáng lên đàn ông chỉ mặc quần đùi, đang ghế sofa với chiếc điện thoại trong tay, trông vẻ hoảng sợ khi bất ngờ bởi hành động của họ.
Sau nhiều tháng nạp đủ vitamin và dinh dưỡng, vài ngày còn Hủ Thi Trùng ăn hết lương thực. Mắt Cẩu Nhất Thiên lồi như mắt cá chết, má hóp , râu ria xồm xoàm, cơ thể tỏa mùi hôi thối, đây cũng là tình trạng sống của hầu hết hiện nay.
"Các , các đây."
Cẩu Nhất Thiên thể tin nhóm xông thẳng , họ là quỷ dữ ? Tiếng động lớn là họ phá cửa ?
, hôm nay đảng “Che Trời” của một vụ lớn, chỉ huy, việc chiếm đóng khu dân cư là chuyện dễ dàng ?
Nhóm hôm nay thể g.i.ế.c c.h.ế.t ? Nếu g.i.ế.c thì họ đều c.h.ế.t chắc! Cẩu Nhất Thiên căm hận nghĩ.
Cha Tịnh vén tay áo lên chuẩn sẵn sàng để dạy dỗ Cẩu Nhất Thiên một bài học, trong khi Vương Thất Thất chỉ kịp mở miệng một từ "" khi kẹt .
Anh trợn mắt, há mồm ngạc nhiên hành động của Tịnh Thù.
Bởi vì Tịnh Thù đá thẳng Cẩu Nhất Thiên. Cẩu Nhất Thiên cố che đầu thì Tịnh Thù đá bụng , cố che bụng thì cô đá chỗ nhạy cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-136-danh-quan-khon-nan.html.]
Cẩu Nhất Thiên kịp phản ứng những cú đá dữ dội đó.
Không ai sức mạnh thực sự của Tịnh Thù là bao nhiêu.
Cẩu Nhất Thiên chỉ rằng từ cú đá đầu tiên, cảm thấy như một con voi đè lên, đau đến mức thể nên lời, chỉ thể kêu lên t.h.ả.m thiết.
Cho đến khi Tịnh Thù đạp một cú hai cục mềm mại,
Cẩu Nhất Thiên như thể thấy tiếng “rắc” của thứ gì đó vỡ vụn, từ phần cơ thể lan tận thận, đau đớn xuyên tâm khiến thở , lập tức ngất .
“Đau đúng ? Còn dám giả vờ nữa ?”
Tịnh Thù đạp thêm vài cú để chắc chắn phản ứng mới ngừng tay, thật sảng khoái.
Vương Thất Thất há hốc mồm thể khép , nhất là thấy vẻ mặt đau đớn như xoắn của Cẩu Nhất Thiên, răng còn bắt đầu lập cập:
“Không lẽ là đánh, đánh, đ.á.n.h c.h.ế.t ư?”
Điều giống với kịch bản trong tưởng tượng của !
Cha Tịnh cũng run lên, chỉ đàn ông mới hiểu nỗi đau đá chỗ đó, loại đau đó. Người trải qua sẽ hiểu.
“Không , còn sống.”
Tịnh Thù dùng dây thép của cửa hàng để trói tay chân Cẩu Nhất Thiên , tạo nên một cái bẫy c.h.ế.t , càng vùng vẫy càng chặt, trừ khi dùng kìm thì d.a.o cũng cắt .
“Được , gọi cô đến xử lý chung .”
Vương Tuyết Mai đến, lóc đ.ấ.m đá Cẩu Nhất Thiên cho tỉnh , nhưng trong mắt Vương Thất Thất và Tịnh An, đó mới là cách đ.á.n.h của một phụ nữ, còn Tịnh Thù thì ... khụ khụ.
Về cách xử lý Cẩu Nhất Thiên, Tịnh Thù và Vương Tuyết Mai đều đồng ý rằng thể để loại tai họa tồn tại, cha Tịnh thấy rằng như c.h.ế.t uổng, nhưng đáng để tù vì họ.
Vương Thất Thất lo nhất là: “Sợ là thả , tìm trả thù chúng , nhưng chúng dám g.i.ế.c .”