Ngực La Đan phập phồng lên xuống, bà Tịnh Thù với ánh mắt còn thiện cảm:
"Con trai mới ba mươi, đang ở thời kỳ thăng tiến sự nghiệp. Có cha nó ở đây, mỗi năm đều thể thăng chức. Sau Ủy viên Kỷ luật là điều chắc chắn.”
“Cô chỉ dựa chức vụ lớn nhỏ của cha , thì gì mà kiêu ngạo? Thời nay, vẫn quyền trong tay.”
“Cô nhóc xinh như cô thì hiểu . Chỉ chuyện nhà ở thôi, bên phân cho cô ở thì ở đó.”
“Nếu cô gả nhà , chúng sẽ phân cho các một căn . Khu nhà chính quyền, điện điện, lò sưởi lò sưởi, ai mà khao khát chứ? là con nhóc điều..."
"Khoan !"
Tịnh Thù nhịn , cắt lời:
"Bà đoán thử xem, tại hôm nay cạnh bà?"
La Đan liếc qua cha Tịnh Thù:
"Chẳng là dựa quan hệ giữa nhà cô và tân Ủy viên Ngưu nên mới theo đây ?”
“ thật nhé, tiệc của Ủy viên Ngưu, mỗi đều lượng vé nhất định, liên quan thì .”
“Cô gái trẻ cô hiểu , đây là bữa tiệc bình thường, mà là cuộc họp khảo sát của cấp . Mọi hành động của các cô đều giám sát đấy.”
“Cô sẽ gây thêm phiền toái cho gia đình, còn khiến Ủy viên Ngưu gặp rắc rối nữa. Một lát khi chính thức bắt đầu, cô nên cửa rời , một lát sẽ ..."
"Phu nhân La!"
Bà Ngưu nhíu mày, quanh một vòng.
La Đan ngậm miệng , cũng quanh một lúc mới khẽ thở phào:
"Một lát nữa sẽ bắt đầu, bà vẫn nên đưa . Nếu thật sự chỉ là bữa tiệc, thì con trai năn nỉ lên ."
La Đan còn dẫn con trai cưng của đến đây. Đáng tiếc, bản bà còn đủ tư cách nữa là.
Nếu thật sự chỉ là bữa tiệc, thì vẫn sẽ mang theo trẻ con, nhưng kỳ lạ , đứa trẻ nào cả.
Nếu ai thật sự ý thức mà dẫn theo nhà đến, một lát nữa cũng đưa qua phòng bên cạnh.
Tịnh Thù lấy thiệp mời quơ mắt La Đan.
La Đan nhạt:
"Có thiệp mời thì ? Cũng nghĩa lý gì. Cô đại diện cho phòng ban nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-1278.html.]
Tịnh Thù: "Bà kỹ thiệp mời ."
La Đan khinh thường nữa, sững , kỹ nữa:
"Hiệp Hội Dược Liệu, hội phó Tịnh Thù? Đại diện cho Hiệp Hội Dược Liệu? Cô?"
Hiệp Hội Dược Liệu, ai mà , đó là nơi trồng và sản xuất thuốc.
Ai mà chẳng đau đầu sốt mũi, ai mà ốm đau bệnh tật.
"Không thể nào, thể? Hội phó là chức vụ gì mà thể đại diện cho cả Hiệp Hội Dược Liệu?"
La Đan kinh ngạc lắc đầu.
Nhìn thì vẻ là một chức vụ lớn, nhưng Tịnh Thù chỉ là cô gái trẻ như , mà Hiệp Hội Dược Liệu thì xem trọng kinh nghiệm.
Bác sĩ, càng lớn tuổi càng giá trị, càng giỏi.
Người trẻ như cô, nghĩa là còn non nớt, nghề, thiếu kinh nghiệm.
Tịnh Thù thu thiệp mời, mỉm :
"Cũng chẳng gì ghê gớm. Cùng cấp với vị trí của Ủy viên La nhà bà thôi. Thật ngưỡng mộ con trai bà, cha nâng đỡ mà còn thăng chức. thì khác, thể thăng lên nữa ."
La Đan Tịnh Thù như thấy yêu nghiệt, ngón tay bà run run chỉ cô, lắp bắp mãi, mặt đỏ bừng mà chẳng thốt nên lời.
Bà thực sự thể tin , một cô nhóc mà chức vụ cao ngang với chồng ?
Đây là mấy chuyện vặt vãnh tận thế.
bà Ngưu ở bên cạnh mờ ám gật đầu, để La Đan rằng cô gái thật!!
Sao thể? Sao như ? La Đan rơi trạng thái cực kỳ kinh ngạc.
Thực Tịnh Thù luôn khiêm tốn, cô thực sự khiêm tốn, bình thường sẽ bao giờ cố tình khoe khoang về bản thể hiện, trừ khi gặp những đáng ghét như hôm nay.
Ngay lúc , từ trung tâm đại sảnh, Ủy viên Ngưu bước lên bục, lau mồ hôi trán, cất tiếng micro:
“Chào mừng đến tham dự bữa tiệc đặc biệt …”
Trước hết Ủy viên Ngưu dọn dẹp sảnh, đưa vài nhà lẻn đến phòng bên cạnh, mới tiếp tục phát biểu.
Bữa tiệc chính thức bắt đầu, cắt ngang sự bối rối của La Đan.
Bà với sắc mặt đổi thất thường, đang nghĩ gì.