Nếu , bạn chỉ thể chấp nhận đưa sính lễ ba món thời tận thế là: Rau xanh, bánh bao, và thịt tổng hợp.
“Bà ơi, cháu nhận rau phúc lợi đó phát nha, ở trong xe, đừng ngoài.”
Tịnh Thù chào một tiếng, bên trong mặc áo lót bông siêu ấm, bên ngoài khoác chiếc áo khoác dài bằng lông xù đặt riêng.
Áo khoác lông xù thông thường tuy ấm nhưng nhược điểm là khá cứng, chất liệu tương tự như nhựa.
Sau điều kiện, áo của nhà họ Tịnh đều xử lý đặc biệt.
Thêm đó, chiếc áo khoác mà Tịnh Thù đang mặc chỉ dài hơn áo choàng, mà còn mềm mại thoải mái hơn.
Vì sợ lạnh, Tịnh Thù còn quàng thêm một chiếc áo choàng ngắn, đeo thắt lưng trang trí trông còn quá cồng kềnh nữa.
Một chiếc áo khoác dài màu đen kết hợp với đôi ủng da, hiểu trông ngầu?
Trước giờ Tịnh Thù theo phong cách .
Nói thật, giờ đây nhà họ Tịnh cũng là một cảnh tượng rực rỡ.
Làm gì nhà ai mà áo khoác từ chất liệu đắt đỏ, để giữ ấm còn dài tới tận bắp chân như chứ?
Khi cùng mặc áo khoác đó ngoài, đeo kính râm , từng trông "chất chơi" như dân xã hội.
Nhà ăn tạm dễ tìm, cứ theo khói trắng và mùi khoai tây nghiền là tìm thấy.
Tịnh Thù tìm thấy nhà ăn ở khu đón taxi ga tàu.
Những chiếc thùng thép gỉ 60 lít chất đầy than bên , khoai tây nghiền trong thùng sôi lăn tăn, tám chiếc thùng thép to xếp thành hàng, cảnh tượng hoành tráng.
“Ngày đầu tiên ăn ngon thật, thơm quá.”
“Sau thì .”
“Kệ , no bụng là . Nhà còn xin một suất cơm cho già. Đãi ngộ của bên bộ phận thực phẩm đúng là thật, may mà theo kịp.”
“Chứ nữa, trong khu dân cư ăn bánh trùng khô cứng, cái gì nóng hổi.”
Người xếp hàng càng lúc càng đông, nơi tận thế vốn là hàng rào sắt dày đặc, vòng nối tiếp vòng khác, giờ kéo dài tận 200 mét bên ngoài.
Người mới đến vẫn tiếp tục đổ về xếp hàng, thật sự là ồn ào huyên náo.
Trong tay đều cầm dụng cụ ăn uống của cả gia đình, đa là bát, cầm cả nồi, gần như còn những dụng cụ ăn uống khác, nhiều năm qua cũng sử dụng hết.
Đến cửa hàng, quét mặt quét mã, sẽ hiện thông tin trong nhà và phần ăn nhận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-1203.html.]
Cô chú múc cơm hề run tay, một muôi khoai tây nghiền đầy đổ bát coi như một phần ăn của một .
Nhận xong khoai tây nghiền, bước lên vài bước, lấy miếng thịt tổng hợp chiên giòn thơm phức, cuối cùng nhận thêm bánh ngũ cốc trùng khỏi khu nhà ăn.
So với khu nhà ăn tạm thời huyên náo, cạnh đó còn một phòng cảnh sát, ai dám đến gần.
Trước cửa còn cảnh sát đeo s.ú.n.g gác, trông nghiêm túc, cửa ghi "Khu nhận gói B."
Tịnh Thù ngay, lẽ là nơi .
Tịnh Thù len qua đám đông, bước nhanh đến.
“Đến nhận đồ ?”
Tịnh Thù gật đầu.
Thời buổi , nhận rau thôi cũng cần bảo vệ nghiêm ngặt ?
Anh cảnh sát chỉ máy quét mặt quét Tịnh Thù, đó gật đầu:
“Cô nhận phần ăn cho bốn , .”
Người xếp hàng phía tò mò:
“Gói B là gì ? Bộ phận thực phẩm của chúng còn phúc lợi ẩn nữa ?”
“Hừ, . Chúng coi như tầng lớp trung lưu đúng ?”
“Vẫn giàu, thiếu ăn, ăn bánh trùng với khoai tây nghiền, thể đổi thành thức ăn hơn, ví dụ như rau xanh, gạo chẳng hạn.”
“Thời buổi còn chê khoai tây nghiền ? Trời ạ, thể nào?”
“ mà tiền, thì sẽ ăn mười miếng thịt tổng hợp mỗi ngày.”
“Nói thật chuyện như thế ? cũng cần khoai tây nghiền, cũng đổi thành cơm gạo bánh bao.”
“Ngốc, ăn khoai tây nghiền còn đỡ đói. Đổi thành gạo thì chỉ một nắm nhỏ thôi, nếu thiếu ăn thì đổi .”
“Có lẽ là phúc lợi dành cho cấp cao, chỉ bộ trưởng với thứ trưởng mới đổi , chúng gì phần.”
Đang bàn luận thì thấy Tịnh Thù , chỉ cầm theo một bó rau xanh, ba quả cà chua, hai quả dưa chuột, khiến đám đông thể rời mắt.
Tịnh Thù cũng còn lời nào để , coi như hiểu cái mà Quách Lâm gọi là " vấn đề gì."