“Ở Ô Thành, bò sữa tư nhân thể đếm đầu ngón tay đấy."
Chỉ với điều kiện đó, ăn đứt 99% ở Ô Thành .
Nói thật, nhà họ Ngưu chức vị cao, quyền lực, đồ cũng ít, nhưng xét về điều kiện thì vẫn bằng .
Gia đình nhà , tuy xuất nông thôn, nhưng tận thế chăn nuôi gia súc, trồng trọt, tận thế cách chăm sóc những gia súc đó.
Bao nhiêu năm tận thế trôi qua, nhà họ thực sự chẳng thiếu thứ gì.
Đôi mắt La Đan sáng lên.
Mẹ ở Bộ Nông nghiệp, cha ở trại chăn nuôi, đều là nơi trực tiếp sản xuất, nhà chắc chắn chẳng thiếu đồ ăn, còn thuận tiện hơn những gia đình cao cấp như nhà bà .
Những như họ chỉ đơn thuần dựa tiền lương, phúc lợi do chính quyền phát, còn gửi quà mới những điều kiện .
La Đan Tịnh Thù ngày càng hài lòng, kìm mà gật đầu:
"Vậy thì điều kiện cũng tệ lắm, chức vụ thấp, nhưng gia sản cũng khá vững chắc.”
“Nếu lấy về, cũng sẽ là một trợ lực, kéo chân con trai .”
“Thế nào, bà mai , nhà sẽ quên ơn các .”
“Nói với bà một điều, di dời , nhà ở sẽ phân chia dựa vị trí. Đảm bảo sẽ chia cho các một nơi .”
“Chắc các cũng , vì vấn đề cư trú nên cấp vẫn quyết định điểm đến cuối cùng, thể thấy điều kiện cư trú khan hiếm như thế nào."
Ngần di dời, chỗ ở trở thành một vấn đề lớn.
Nhà cửa khắp nơi trong nước đều đủ loại thiên tai tàn phá gần hết, nơi còn ở thật sự quá ít.
Thế thì ? Chỉ thể chen chúc mà sống thôi. Dù chật chội cũng nhồi nhét.
Còn chuyện dựng nhà tạm thì chắc chắn kịp, cùng lắm chỉ thể dựng vài nhà tôn lớn.
Nên đừng mong sẽ tận hưởng cuộc sống nơi đến, cả nhà sống trong biệt thự thì đừng mơ nữa.
Vậy phân chia, đưa từ các khu vực đến , ở , bên trong nhiều điều rõ, ai sẽ di cư bao lâu, cư trú bao lâu.
Chồng La Đan đang phụ trách việc , quyền lực lớn lắm, đến lúc đó sẽ nhiều cần nhờ ông giải quyết.
Tặng quà, lấy lòng, bợ đỡ, nịnh nọt đều là lẽ thường tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-1177.html.]
Tuy nhà bà trong Bộ Nông nghiệp, cũng ở trại chăn nuôi, nhưng ở trung tâm quyền lực, thì gì cũng chuyện lớn.
Bà thích thú cảm giác khác tôn vinh, nâng lên vị trí cao .
Cha Tịnh và Tịnh bắt đầu chuyện với những bên cạnh.
Tịnh Thù đàn bà trung niên mập mạp những lời khoe khoang, khinh thường khác, thậm chí vẻ tự tin rằng nắm chắc phần thắng, đến mức buồn hỏi ý kiến của chính cô, khiến Tịnh Thù tức đến bật .
Nói thật, lâu Tịnh Thù gặp kẻ nào ngông cuồng như .
Cô hạ giọng, lạnh nhạt hỏi:
"Xin hỏi, con trai bà chức gì ?"
La Đan cố ý lớn để Tịnh Thù thấy, đặc biệt nhấn mạnh quyền lực trong gia đình bà .
Giờ Tịnh Thù hỏi, bà nghĩ rằng cô hứng thú. Đây là con cá c.ắ.n câu .
Bà mỉm , vẻ đầy kiêu hãnh:
"Cũng chẳng gì ghê gớm. Giờ nó trướng cha nó, bắt đầu từ chức quản lý nhà ở của khu dân cư. Sau chắc chắn sẽ nối nghiệp cha nó."
Chỉ thế thôi, La Đan còn đang khoe khoang.
Đừng chứ, vị trí cũng lúc mang quà đến, dù mấy món quà bà chả thèm.
Những kẻ đó còn ở tầng hầm, thì còn quà cáp gì để mà cửa ?
" là chẳng gì ghê gớm. Chỉ là một quản lý khu dân cư thôi ."
Tịnh Thù khẽ lắc đầu.
La Đan như sét đ.á.n.h ngang tai, ngây một lúc.
Gì cơ? Bà thấy gì ? Bà chê bai ? Bị một cô gái còn là con của một vị bộ trưởng chê bai ?
Bà Ngưu cạnh khẽ ho khan, tỏ vẻ chút thông cảm với La Đan.
Bà còn kịp rõ phận của Tịnh Thù. Vốn dĩ bà định dùng phận để đè .
La Đan còn kịp mở miệng thì Tịnh Thù hỏi:
"Con trai bà bao nhiêu tuổi ? Trông thế nào, tên bao nhiêu tài sản?"