Nếu khả năng bao giờ trở , họ tiếc những thứ trong biệt thự.
Mỗi thứ đều ích, và một khi , thể là vĩnh viễn...
"Chẳng thà con mang cả cái biệt thự luôn ."
Tịnh Thù bật , lỡ miệng đùa.
Kết quả là, đôi mắt ông Tịnh sáng lên:
"Thật sự thể mang ? Mỗi cỏ cây trong biệt thự, đến cả cái ghế đẩu cũng là do ông tự tay đấy, thật sự nỡ."
Ở đây, chính là nhà.
Dù gặp khó khăn đến cũng lo lắng, vì đây là nhà.
Di cư, bấp bênh bên ngoài, nơi nương tựa, giống như lênh đênh biển, lòng bất an, gì sánh bằng sự ấm cúng của nhà.
Lời đùa đó khiến cả nhà chằm chằm Tịnh Thù.
Trong suy nghĩ của , Tịnh Thù dường như thể bất cứ điều gì.
Có lẽ đối với cô, việc di cư cả biệt thự cũng chỉ là chuyện nhỏ?
"Khụ khụ."
"Di dời biệt thự là thể . Đây là loại biệt thự di động mà con mua đây, thể dùng dụng cụ chuyên dụng để chuyển . Biệt thự nền móng và tầng hầm, thể mang theo."
Tịnh Thù nghĩ ngợi, thấy ánh mắt thất vọng của gia đình.
Cô cân nhắc những gì thể mang theo và :
"Mặc dù thể mang biệt thự , nhưng tất cả đồ đạc trong biệt thự, chúng đều thể mang theo, sót một món nào. Mọi mang gì đều thể."
Nếu là đây, đ.á.n.h c.h.ế.t Tịnh Thù cũng dám nghĩ như , nhiều nhất chỉ nghĩ tới việc thêm một chiếc xe nữa để mang theo thêm một đồ.
Trước đây, tầm của cô vẫn còn hạn hẹp.
"Thật ? Mang thế nào? Nhà xe chật ních ngủ , đừng là đến lúc đó còn cả nhà cô cả, cô hai, cả..."
"Dù dùng xe tải thì chi phí cũng khá lớn đấy nhỉ? Tiêu thụ dầu và điện... đáng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-1160.html.]
Cha Tịnh vẫn khá lý trí.
"Con nuôi một đám sinh vật hắc ám to, chúng chịu khó chịu khổ, lời giống như trâu ngựa. Có chúng giúp vận chuyển đồ đạc, mỗi trăm kilomet chỉ tiêu thụ một nắm Hủ Thi Trùng. Mọi chi phí đáng ?"
Sau đó, Tịnh Thù giải thích sơ bộ ý tưởng tạo một chiếc xe túi nội bộ khổng lồ, để đám Người Khổng Lồ Xanh nuốt và mang theo trong hành trình.
Số lượng Người Khổng Lồ Xanh nhiều, đến lúc đó còn thể đóng vai trò "xe buýt", hỗ trợ nhà máy bánh côn trùng vận chuyển hàng hóa... nên giúp cô vận chuyển đồ đạc cũng là việc đơn giản.
Tịnh Thù nỗ lực vì điều gì? Chính là để trong tận thế , chất lượng cuộc sống giảm xuống, dùng gì là thể dùng đó.
Đám Người Khổng Lồ Xanh, mãi mãi ưu tiên phục vụ cho bản cô!
Vì , khi đường di cư, thể mang theo tất cả đồ đạc trong biệt thự, gia đình cần thiếu thứ gì, quan trọng hơn là những sinh vật công, cần ăn cơm, chỉ tiêu thụ Hủ Thi Trùng thì Bà Tịnh rạng rỡ như hoa cúc:
"Không cần ăn cơm mà còn chịu khó việc, đây là đám đáng yêu, ngoan ngoãn thế nào chứ."
Con Gà Béo hài lòng, cọ cọ bà Tịnh:
"Vậy tình yêu sẽ tan biến ? Nó còn là cục cưng, ngoan ngoãn của bà Tịnh nữa ?"
Tịnh Thù đẩy con Gà Béo, hiệu nó thật sự cần giảm cân .
Con sắp to bằng đà điểu nhỏ .
Quan trọng là đà điểu đôi chân thon dài, còn con Gà Béo chỉ hai cái chân gà to khỏe.
Ăn gì cũng hết, việc gì cũng xong, suốt ngày chỉ đẻ trứng.
Đã cần lo lắng về vấn đề lớn nhất là mang theo gì mang theo gì, thì những việc còn trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Trong trận động đất , gia đình mô phỏng nhiều tình huống di cư, kinh nghiệm cũng khá phong phú, thành thạo.
Trong thế giới tận thế đầy thiên tai, họ cách gì.
"Chúng còn hai tháng để chuẩn . Khi ngoài, tiết kiệm, thể như ở nhà. Khí đốt tự nhiên thể dùng ít thì dùng ít, đành đốt lò .”
“Bên ngoài thời tiết lạnh, may là nhà xe lắp máy điều hòa, còn hệ thống sưởi ấm. Chúng mặc thêm nhiều quần áo, chắc thành vấn đề."
Ông Tịnh gõ điếu thuốc:
"Nếu , ông sẽ thêm một lớp cách nhiệt cho nhà xe. Trước khi , ông sẽ đốt một đợt than củi. Than đá thể mang thêm bao nhiêu thì mang.”