Trọng Sinh Từ Tận Thế Cùng Không Gian Rubik - Chương 1080

Cập nhật lúc: 2025-10-01 10:41:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tịnh Thù dường như thấy sự thờ ơ của đám , họ sống cuộc sống lặp lặp như xác sống, rằng lúc , họ đang ở trong một mối nguy hiểm khổng lồ.

Ngay cả đám bạn đại học từng ồn ào, náo nhiệt cũng yên tĩnh hơn nhiều.

Khối lượng công việc nặng nề khiến họ vận động liên tục trong thời tiết lạnh giá.

Cơn đói và mệt mỏi chiếm phần lớn thời gian sống của họ.

Chính vì , họ thời gian để suy nghĩ quá nhiều điều.

Trừ Kim Bá Bá đáng ghét .

Mỗi ngày, đều ôm hai con lợn Kim Hoa đang khỏe mạnh, tinh thần phấn chấn, trong phòng bao ở đại sảnh tầng một lẩm bẩm chuyện.

Cậu ngừng vuốt ve lợn một cách nhẹ nhàng.

Ra cũng dắt theo lợn , bỏ cả chú gấu bông nhỏ đây.

Tịnh Thù từng nghĩ rằng Kim Bá Bá sở thích đặc biệt nào đó với lợn.

Cho đến một , cô thấy nước dãi của ngừng chảy .

Sau khi thấy Tịnh Thù, vội vàng lau sạch.

Lúc đó, Tịnh Thù mới hiểu, nhóc đang thèm thịt, thèm đến phát điên, thèm đến mắt cũng xanh lên.

Nhìn xem, đáng thương .

Đêm đó, Tịnh Thù nướng một con lợn sữa nhỏ trong gian của để giải cơn thèm.

Đây là phương pháp mới cô nghĩ : Nướng trực tiếp trong gian.

Nhược điểm là khi nướng, khói và mùi thể thoát , lãng phí mất 2 mét khối gian.

Đợi đến khi chỗ trống hẵng đưa ngoài .

Ăn uống no nê xong, Tịnh Thù mãn nguyện ngủ.

Ngày mai, lẽ cô sẽ đối mặt với một trận chiến ác liệt.

đúng lúc , con rắn mà cô thả báo tin.

“Là Đại Cát, chịu ngủ, chuyện xằng bậy gì đây?”

Tịnh Thù ngáp một cái, thu xếp đồ đạc, rời khỏi chiếc chăn lông vũ ấm áp, rùng một cái, lạnh thật.

Từ khi nghi ngờ Đại Cát vấn đề, Tịnh Thù cài tai mắt theo dõi .

Những ngày , tỏ khá ngoan ngoãn, thỉnh thoảng mới xuống đường hầm bí mật lấy trộm chút lương thực giấu ăn, việc mà Tịnh Thù chẳng thèm quan tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-1080.html.]

Con rắn nhỏ theo dõi Đại Cát rời khỏi phòng đơn của , lên tầng bảy của tòa nhà – địa bàn của ông chủ Lữ.

Từ khi bọn Cá Bùn xâm nhập, tòa nhà luôn đội tuần tra suốt 24 giờ ngừng.

hiểu vì , vận may của Đại Cát quá , gặp bất kỳ đội tuần tra nào đường lên tầng bảy.

Tịnh Thù lặng lẽ theo , xem Đại Cát định giở trò gì.

Trong tòa nhà chỉ còn tiếng ngáy ngủ, hầu như âm thanh nào khác.

Ban ngày quá nhiều việc , ăn đủ no, ban đêm hoạt động giải trí, nên đều ngủ say.

Đại Cát rón rén đến căn phòng đầu tiên – phòng họp cải tạo từ quán lẩu.

Hắn tới khu bếp cũ, bắt đầu mò mẫm tường, lúc thì vỗ vỗ, lúc thì gõ gõ.

Tịnh Thù cũng theo , tiện tay lấy một cái nồi lẩu uyên ương còn khá sạch sẽ ở góc, định ăn một bữa lẩu vị cay và canh nấm.

Dù tòa nhà thiếu thốn tài nguyên, tối om như mực, nhưng bóng tối thể cản trở tầm của Tịnh Thù.

Cô thấy rõ ràng Đại Cát đang nhắm đến một mục tiêu cụ thể.

“Hắn đang tìm căn phòng kín của ông chủ Lữ ở đằng bức tường đó!”

Sắc mặt Tịnh Thù chút kỳ quái.

Ban đầu, cô định về ngủ, dù gì căn phòng đó vẫn luôn đóng kín, lũ côn trùng của cô từng tìm kiếm khắp nơi, nhưng tìm thấy chỗ nào thể chui .

Để lũ côn trùng khoét lỗ ? Không đó là loại vật liệu gì, chắc cả đạn cũng xuyên thủng nổi lớp thép gỉ ?

Ai mà ngờ , nghĩ thì tòa nhà dấu hiệu bất thường.

Ngay đó, Tịnh Thù thấy tiếng loạt soạt, trong ánh mắt ngạc nhiên của cô, một con Cá Bùn rơi từ ống thông gió.

Một con, hai con, ba con...

Những con Cá Bùn nhỏ hơn một chút so với những con đó, nhưng cũng nhỏ hơn bao nhiêu.

Chúng di chuyển với mục đích rõ ràng, từng con bò về phía căn phòng kín chống đạn, chống nước, chống lửa .

Tịnh Thù kinh ngạc đến mức nên lời.

“Trời ạ, chẳng lẽ thể điều khiển lũ Cá Bùn?”

Đang nghĩ thì tiếng hét kinh hãi vang lên.

“Đừng tới đây, a~~ cứu với!”

Tiếng hét t.h.ả.m của Đại Cát vang vọng khắp tòa nhà.

Hắn sợ hãi bệt góc tường. Đồng thời, âm thanh đó thu hút đội tuần tra và của ông chủ Lữ đến.

Loading...