Trọng Sinh Từ Tận Thế Cùng Không Gian Rubik - Chương 1067

Cập nhật lúc: 2025-10-01 10:40:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Bên ông chủ Lữ để gì dự phòng ?"

Cuối cùng Tịnh Thù tò mò hỏi.

Xung quanh chợt yên lặng, Kim Bá Bá càng khinh thường hừ một tiếng.

"Không thể ép ông quá đáng. Nghe ông một kho vũ khí chứa vũ khí cấm, lương thực, , vũ khí. Nếu đến lúc đó trở mặt thì .”

“Hiện tại mục tiêu của chúng giống . Chỉ cần đến tình trạng sắp c.h.ế.t đói, sẽ yên với .”

“Hôm nay lệnh lục soát hết thức ăn của , cũng coi như bán cho ông chút an tâm."

Quân Gia giải thích với Tịnh Thù.

Kho vũ khí? Tịnh Thù chút tò mò, chỉ là một chút thôi.

"Vậy tiếp theo chúng gì?"

Tịnh Thù hỏi câu quan trọng nhất.

"Tập hợp , triệu tập các chuyên gia trong các lĩnh vực, những kinh nghiệm hoặc kiến thức lý thuyết về sửa chữa tàu.”

“Chúng nghĩ cách dừng tòa nhà hoặc điều khiển nó theo hướng chúng .”

“Ít nhất chúng xác định, hiện đang ở ! Hoặc đang về ."

Ánh sáng đỏ cuối cùng bầu trời u ám biến mất, trời tối đen.

Gió lạnh thổi qua, Tịnh Thù siết chặt áo bông, gật đầu, cảm thấy lời Quân Gia lý, đến lúc hành động .

"Trời tối ."

Tịnh Thù , nhưng vẫn rõ cảnh vật xung quanh, vẫn như , đổi, tựa như trôi dạt trong biển đen vô tận, thấy là cuối, sẽ trôi .

Nơi , còn tính là đảo hoang.

"Chuyện đó cần cô ."

Kim Bá Bá phục hừ một tiếng.

Người phụ nữ ngày càng coi trọng, rõ ràng cũng giỏi giang gì.

Quân Gia liếc mắt Kim Bá Bá:

"Bá Bá, chuyện kiểu gì thế? Tiếp theo sẽ giao cho cô Tịnh, mau xin ."

"Xin , xin ."

Kim Bá Bá tình nguyện .

Lúc Quân Gia mới đầu , hòa nhã hỏi:

"Trời đúng là tối . Trời, luôn tối mà, từ khi tận thế tới, mặt trời còn xuất hiện, chẳng bình thường ."

Tịnh Thù lắc đầu: "Không giống."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tu-tan-the-cung-khong-gian-rubik/chuong-1067.html.]

Có lẽ vì cô khả năng rõ cảnh vật bên ngoài, cô sở hữu năng lực trong đêm, nên thể cảm nhận rõ hơn sự đổi của thời tiết.

"Không giống chỗ nào?"

Dường như Quân Gia nhận Tịnh Thù nhận định nào đó.

"Dù tận thế đến, còn mặt trời, nhưng trái đất vẫn vận hành.”

“Vẫn đêm tối, nhiệt độ giảm đột ngột; Ban ngày tối tăm, ánh sáng mờ."

Quân Gia gật đầu, cho nên thể phân biệt ngày và đêm.

Tịnh Thù lấy một cuốn sổ nhỏ, đưa cho Quân Gia:

"Đây là ghi chép của từ khi mắc kẹt đến nay, thời gian trời sáng mỗi ngày, nhiệt độ ban ngày, thời gian trời tối mỗi ngày, nhiệt độ ban đêm."

Trong sổ ghi rõ ngày tháng chi tiết, nhiệt độ từ sáng đến tối, cũng như thời gian trời sáng và trời tối.

Quân Gia cau mày.

Kim Bá Bá cau mày.

Quân Gia xem qua ngại ngùng :

"Cô Tịnh, cô cứ thẳng , ... hiểu những thứ ."

Tịnh Thù :

"Mỗi khu vực đều múi giờ khác , giống như Đế Đô và Ô Thành chênh lệch hai tiếng rưỡi, do nguyên nhân địa lý.”

“Nếu chúng thật sự di chuyển với tốc độ 30 km/h, đến nay mười mấy ngày trôi qua, chúng bao xa ?"

"Dù bùn lở phạm vi rộng đến , chẳng cũng nên đụng thứ gì đó mà dừng , hoặc ít nhất cũng đến điểm cuối chứ?”

“Cứ trôi nổi vô tận như , rốt cuộc là đang trôi đến ? Ở Hoa Hạ, biển bùn lở lớn đến như ?"

Quân Gia lập tức gật đầu, Tịnh Thù đúng, mấy ngày nay trong đội nhiều thắc mắc rằng, dù tốc độ chậm đến mấy thì chừng đó ngày cũng nên đến cuối chứ?

Theo địa lý và lẽ thường, thể xảy chuyện phi lý như .

Tịnh Thù tiếp tục:

"Nói đơn giản, Ô Thành và các tỉnh khác đều sự chênh lệch múi giờ, vùng Tây Bắc lớn, ngay cả trong tỉnh chúng , phần phía Đông và phần phía Tây cũng chênh lệch một giờ."

Mắt Quân Gia sáng lên:

"Ý của cô là, dựa thời điểm trời sáng và tối để xác định chúng đang trôi đến ?"

Tịnh Thù gật đầu:

"Gần như là ý đó. Tóm , ngài xem, từ ngày đầu tiên chúng bắt đầu trôi, ghi chép .”

“Đến nay hơn mười ngày, nhưng sự chênh lệch thời gian ghi chép hầu như đáng kể, đến hiện tại chậm nhất cũng chỉ nửa giờ."

 

Loading...